TRƯỚC KHI NHẮM MẮT - Trang 50

một màn sương giăng trước mắt. Kiểu như có nhiều mảnh ghép lộn xộn mà
không tài nào ghép thành một bức tranh hoàn chỉnh được.”

“Như thế lại càng sốt ruột nhỉ?”

“Tới mức muốn moi não ra khỏi hộp sọ để xem.”
Ejima phá lên cười trước câu bông đùa của Shinsuke. Ông ta tranh thủ

uống một ngụm vodka.

“Mà thế cũng tốt. Vụ tai nạn đó là thứ xui xẻo. Vốn dĩ trên đời có loại ký

ức nếu quên được thì nên quên đi. Không như thất tình, ta vĩnh viễn không
thể mỹ hóa nó thành thơ ca. Vậy nên cậu cứ nghĩ rằng việc mất trí nhớ đó
cũng là chuyện tốt đi.” Ejima nói, gương mặt đang tươi cười bỗng nghiêm
nghị.

“Tôi cũng muốn nghĩ vậy. Nhưng có cái gì đó không đúng. Có quá nhiều

việc tôi không hiểu nổi.”

“Việc nào cậu không hiểu?”
“Nhiều việc lắm. Tại sao tôi lại lái xe vội đến vậy trên con đường đó?

Rồi tại sao biết đằng trước có xe đạp chạy mà tôi vẫn tông vào?”

“Cậu biết có xe đạp ư?” Khuôn mặt Ejima ngạc nhiên tột độ.
“Đúng vậy.”
“Cậu có ký ức đó sao? Ký ức đã nhìn thấy cái xe đạp?”

“Tôi nhớ là nhìn thấy cô gái đó từ đằng sau, đang lảo đảo đạp xe trên

đường khuya.”

“Ừ.” Ejima nhíu mày, nhìn ra cái giá để rượu sau lưng Shinsuke, nhấp

ngụm rượu, rồi nhanh chóng quay lại nhìn Shinsuke. “Cậu nhìn thấy đối
phương đang đạp xe. Nhưng một khi đã chạy quá tốc độ thì tại thời điểm
nhìn thấy đối phương là không thể tránh được nữa rồi. Tôi nghĩ cậu thuộc
trường hợp đó.”

Shinsuke không chút ngạc nhiên khi nghe lời nói của Ejima. Ngày xưa,

anh từng chứng kiến bạn mình gây tai nạn, nên từ đó luôn tự nhủ phải lái xe
cẩn trọng. Thế mà tại sao đêm đó anh lại chủ quan đến vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.