TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 109

Tôi cởi áo khoác và giày, và vì biết bà Traynor đang ở tòa (bà đánh dấu

những ngày có hẹn lên một cuốn lịch ghi nhớ để trong gian bếp của Will),
tôi cho đôi tất ướt lên lò sưởi để sấy khô. Có một đôi tất của Will trong giỏ
đồ đã giặt, thế là tôi đi vào. Đôi tất rộng đến nực cười so với chân tôi,
nhưng thật tuyệt vời khi có đôi chân khô ráo ấm áp. Will không đáp khi tôi
gọi, thế nên một lát sau tôi pha cho anh một cốc nước, khẽ gõ cửa rồi thò
đầu vào phòng. Trong bóng tối lờ mờ tôi chỉ nhìn thấy hình hài anh dưới
chiếc chăn lông vịt. Anh đang say ngủ.

Tôi lùi ra một bước, đóng cửa lại sau lưng, rồi bắt tay vào những công

việc buổi sáng của mình.

Mẹ tôi dường như luôn gom góp được niềm thỏa mãn thể chất từ một

ngôi nhà gọn gàng sạch sẽ. Giờ đây tôi đã phải hút bụi và quét nhà hằng
ngày suốt một tháng ròng, thế mà tôi vẫn không cảm nhận được sự quyến
rũ đó. Tôi ngờ rằng sẽ không có lúc nào trong đời mà tôi không muốn có
người khác làm việc này hơn là phải tự làm.

Nhưng trong một ngày như hôm nay, khi Will nằm bệt trên giường, và

thế giới bên ngoài kia dường như đã đóng băng, tôi có thể thấy có một dạng
niềm vui thiền định trong trò đi tới đi lui từ đầu này tới đầu kia khu nhà phụ
này.

Trong khi tôi hút bụi và đánh bóng, tôi mang chiếc đài từ phòng này qua

phòng khác cùng mình, mở tiếng nhỏ để không làm phiền Will. Chốc chốc
tôi lại ló cổ qua cửa, lần nào cũng thấy anh thở đều đều, thế rồi chỉ tới khi
đã một giờ trưa mà anh vẫn chưa tỉnh, tôi mới bắt đầu cảm thấy hơi lo lắng.

Tôi xếp đầy giỏ củi, để ý thấy tuyết đã phủ chừng năm phân trên mặt

đất. Tôi pha cho Will một ly nước mới, rồi gõ cửa. Khi gõ lần nữa, tôi gõ
thật mạnh.

“Sao?” Giọng anh khàn khàn, như thể tôi vừa đánh thức anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.