TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 143

“Phải quá còn gì? Tôi biết mà. Được rồi - chiều nay tôi sẽ cắt hết tóc

anh.”

“Ồ không.”

“Có chứ. Anh đã hỏi ý kiến của tôi. Đây là câu trả lời của tôi. Anh

chẳng phải làm gì cả.”

“Nếu tôi nói không thì sao?”

“Dù sao tôi vẫn cứ làm. Nếu nó dài ra tí nữa, tôi sẽ phải gỡ thức ăn ra

khỏi nó. Và nói thẳng nhé, nếu chuyện đó xảy ra tôi sẽ phải đi kiện anh vì
vắt kiệt sức lao động ở chỗ làm.”

Khi đó anh mỉm cười, như thể tôi đã châm chọc anh. Nghe thì hơi buồn,

nhưng quả thực nụ cười của Will hiếm hoi tới nỗi xúi giục anh cười được
một lần cũng khiến tôi ngất ngây niềm tự hào.

“Này, Clark,” anh nói. “Giúp tôi một chút nhé?”

“Sao cơ?”

“Gãi tai giúp tôi được không? Tôi ngứa quá.”

“Nếu tôi làm anh phải cho tôi cắt tóc anh nhé? Chỉ cắt tỉa chút chút thôi

nhé?”

“Đừng có được đằng chân lân đằng đầu.”

“Suỵt. Đừng làm tôi căng thẳng. Tôi cầm kéo không giỏi lắm đâu.”

Tôi tìm được dao cạo và ít kem cạo râu trong tủ trong phòng tắm, vùi

sâu sau những bịch giấy ướt và bông gòn, như thể từ lâu đã không ai dùng
chúng. Tôi đưa anh vào phòng tắm, vặn đầy một bồn nước ấm, để anh ngửa
đầu ra sau một chút rồi đặt một miếng vải flanen nóng lên cằm anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.