TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 151

“Bố con tìm ra nó. Hồi tháng Mười hai. Chuyện đó... chuyện đó thật

khủng khiếp.”

Dù điều này chỉ xác nhận lại những gì tôi đã suy đoán, tôi vẫn cảm thấy

như máu rút sạch khỏi cơ thể mình. Tôi nghe một tiếng khóc nghẹn ngào,
một tiếng thì thầm trấn an. Rồi tới một khoảng im lặng kéo dài nữa. Sau đó
Georgina lên tiếng, giọng cô nặng trĩu buồn đau. “Cô gái đó...?”

“Ừ. Louisa ở đây để đảm bảo chuyện như thế không xảy ra nữa.”

Tôi khựng lại. Tôi có thể nghe thấy tiếng Nathan và Will trò chuyện rì

rầm trong phòng tắm phía cuối hành lang, chẳng hay biết gì về cuộc trò
chuyện đang diễn ra cách họ chỉ chừng mấy mét. Tôi bước thêm một bước
tới gần cửa. Tôi nghĩ tôi đã biết chuyện đó từ khi tôi phát hiện ra những vết
sẹo trên cổ tay Will.

Rốt cuộc nó đã làm rõ mọi chuyện - nỗi lo lắng của bà Traynor khi yêu

cầu tôi không được để Will một mình quá lâu, sự ác cảm của anh khi thấy
tôi ở đó, chuyện phần lớn thời gian tôi cảm thấy mình như chẳng hề làm
việc gì có ích.

Tôi đang là cô trông trẻ. Tôi không biết chuyện đó, nhưng Will biết, và

anh ghét tôi vì điều ấy.

Tôi với tay lên tay cầm trên cửa, chuẩn bị khép nhẹ cánh cửa lại. Tôi tự

hỏi Nathan biết những gì. Tôi tự hỏi giờ Will có thấy vui hơn không. Tôi
nhận ra tôi cảm thấy, kể cũng hơi ích kỷ, một thoáng nhẹ người khi biết bấy
nay Will không khó chịu với tôi, chỉ là anh khó chịu với chuyện tôi - một
con người bất kỳ - đã được mướn để trông chừng anh. Những ý nghĩ của tôi
ong ong tới nỗi tôi suýt lỡ mất đoạn trò chuyện tiếp theo.

“Mẹ không thể để anh ấy làm chuyện này, mẹ ạ. Mẹ phải ngăn anh ấy

lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.