TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 170

Tôi chẳng thể nói với mọi người sự thật. Tôi biết tôi chẳng nợ Will và

gia đình anh điều gì nhưng tôi không thể để hàng xóm nhìn anh bằng con
mắt tọc mạch được.

Tất cả những suy nghĩ đó xáo trộn trong đầu tôi khi tôi rời xe buýt đi bộ

xuống chân đồi. Lúc về đến góc con ngõ nhà mình, tôi nghe thấy tiếng la
hét, cảm thấy những rung chấn nhẹ trong không khí rồi tất cả yên lặng
trong thoáng chốc.

Một nhóm người đang tụ tập quanh nhà tôi. Tôi rảo bước nhanh, lo sợ

đã có điều gì đó xảy ra, nhưng tới khi thấy bố mẹ đang đứng ở thềm chăm
chú nhìn sang ngôi nhà ấy thì tôi mới nhận ra đó không phải chuyện nhà
tôi. Đó chỉ là cuộc chiến tranh mới nhất trong một chuỗi dài những cuộc
chiến lặt vặt đã trở thành đặc thù trong cuộc sống hôn nhân của hàng xóm
nhà tôi.

Chuyện Richard Grisham là ông chồng không chung thủy chẳng phải là

tin gì mới với phố chúng tôi. Nhưng có lẽ chỉ cô vợ ấy mới chọn cách làm
ầm mọi chuyện ở ngay vườn trước nhà anh ta.

“Chắc anh đã nghĩ tôi là một con điên. Cô ta mặc áo phông của anh!

Đúng cái áo mà tôi mua cho anh hôm sinh nhật!”

“Em yêu... Dympna... không phải như em nghĩ đâu.”

“Tôi vào hàng mua trứng bọc thịt chiên chết tiệt cho anh! Và thấy cô ta

ở đó, mặc áo của anh! Thật trơ trẽn! Tôi thậm chí còn chẳng thèm cái món
trứng bọc thịt chiên đó!”

Tôi bước chậm lại, đi len qua đám người đang tụ tập đến khi vào được

cổng nhà mình, theo dõi cảnh Richard cúi xuống để né chiếc đầu đĩa DVD.
Rồi sau đó là một đôi giày.

“Vợ chồng họ cãi nhau bao lâu rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.