TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 47

“Tất nhiên là tôi hy vọng hai người có thể... hòa hợp với nhau. Sẽ rất tốt

nếu Will xem cô là bạn chứ không phải người giúp việc được trả công.”

“Đúng thế. Anh ấy... ưm... thích làm gì ạ?”

“Nó xem phim. Thỉnh thoảng lại nghe đài, hoặc nghe nhạc. Nó có một

vật dụng kỹ thuật số. Nếu cô để thứ đó gần bàn tay nó, thường thường nó tự
điều khiển được. Ngón tay nó có thể nhúc nhích được một chút, tuy nhiên
nó khó cầm nắm.”

Tôi thấy mình phấn chấn hẳn lên. Nếu anh ta thích âm nhạc và phim

ảnh, chắc chắn chúng tôi có thể tìm thấy chuyện gì đó chung phải không?
Đột nhiên trước mắt tôi hiện ra hình ảnh tôi và người đàn ông này cùng
nhau cười ngặt nghẽo khi xem một bộ phim hài Hollywood, tôi kéo máy
hút bụi vòng vòng còn anh ta thì nghe nhạc. Có lẽ chuyện này sẽ ổn cả thôi.
Có lẽ cuối cùng chúng tôi sẽ thành bạn. Trước đây tôi chưa bao giờ có bạn
bị tàn tật - tôi chỉ biết một người bị điếc là David, bạn của Treen, nhưng
còn phải tranh luận dài dài nếu có ai cho rằng bị điếc là tàn tật.

“Cô có hỏi gì không?”

“Không ạ.”

“Thế thì chúng ta đi giới thiệu cô thôi.” Bà liếc đồng hồ. “Chắc lúc này

Nathan cũng mặc xong đồ cho Will rồi.”

Chúng tôi ngần ngừ ngoài cửa một lát rồi bà Traynor gõ cửa. “Con có

đó không? Mẹ đưa cô Clark tới gặp con đây, Will.”

Chẳng có tiếng trả lời.

“Will? Nathan?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.