TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 481

hất túi xách qua vai, rồi trước khi có ai kịp lên tiếng, tôi bước khỏi chỗ họ,
biến mất vào giữa biển người ở sân bay.

Sắp tới bến xe buýt thì tôi nghe tiếng bà. Camilla Traynor, đôi guốc cao

gót lạch cạch trên vỉa hè, nửa đi nửa chạy về phía tôi.

“Dừng lại. Louisa. Làm ơn dừng lại.”

Tôi quay lại, bà đang luồn lách qua một nhóm du khách, gạt đám choai

choai vai đeo ba-lô qua một bên như Moses rẽ sóng. Ánh đèn sân bay sáng
rạng trên mái tóc bà, biến nó thành màu đồng sẫm. Bà choàng khăn
pashmina xám thanh lịch, vắt rất khéo qua một bên vai. Tôi lơ đễnh nghĩ có
lẽ vài năm trước bà đã vô cùng xinh đẹp.

“Làm ơn. Làm ơn dừng lại.”

Tôi dừng lại, liếc nhìn ra phía sau đường, mong sao xe buýt đến ngay,

mong nó sẽ hút tôi lên và cuỗm tôi đi. Mong một chuyện gì đó sẽ xảy đến.
Một trận động đất nhỏ chẳng hạn.

“Sao vậy Louisa?”

“Anh ấy đã có khoảng thời gian vui vẻ.” Giọng tôi nghe vụn vỡ. Giống

giọng bà một cách lạ lùng, tôi thầm nghĩ.

“Nhìn nó tuyệt lắm. Tuyệt lắm mà.” Bà nhìn tôi trân trân, đứng chôn

chân giữa vỉa hè. Bỗng nhiên bà như hóa đá, bất chấp biển người như thác
lũ quanh bà.

Chúng tôi im lặng.

Rồi tôi cất tiếng, “Bà Traynor, tôi sẽ gửi đơn thôi việc. Tôi không thể...

tôi không thể làm gì trong mấy ngày còn lại. Tôi sẽ bồi thường khoản tiền
tôi nợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.