TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 490

hỗn độn bi thương mà chị tự dẫn xác tới, vào một ngăn trong óc, đóng ngăn
kéo lại, và tập trung chú ý vào vấn đề miễn thuế VAT. Tôi đạt điểm cao thứ
nhì cả năm trong khóa Kế toán 1, và tôi chẳng thể nào để mình tụt hạng chỉ
vì những thay đổi bất thường của hệ thống thuế suất đồng loạt của Cục
Thuế và Hải quan Anh.

Tôi về nhà vào khoảng sáu giờ kém mười lăm, thả tài liệu xuống chiếc

ghế bành ở sảnh, khi đó mọi người đã ngồi vào quanh bàn ăn, và mẹ bắt
đầu đưa đồ ăn lên. Thomas phóc lên người tôi, đung đưa hai chân quanh
hông tôi, tôi hôn nó, hít vào mùi sữa đáng yêu trên cơ thể trẻ con.

“Ngồi xuống, ngồi xuống nào,” mẹ nói. “Bố vào rồi.”

“Sách của con dạo này thế nào rồi?” bố nói rồi treo áo khoác lên thành

ghế.

Bố luôn gọi việc học của tôi là “sách của con”. Như thể nó có đời sống

riêng của nó và phải được sắp xếp cho ngăn nắp.

“Tốt ạ, cảm ơn bố. Con hoàn thành được ba phần tư môn Kế toán 2 rồi.

Mai con sẽ học luật doanh nghiệp.” Tôi thả Thomas xuống chiếc ghế bên
cạnh tôi, đặt một tay trên mái đầu mềm mại của nó.

“Nghe không, Josie? Luật doanh nghiệp đấy.” Bố chôm một miếng

khoai tây trong đĩa và cho vào miệng trước khi mẹ kịp nhìn thấy. Bố nói từ
đó như thể bố mê mẩn âm thanh của nó. Tôi nghĩ có lẽ bố mê mẩn thật.
Chúng tôi trò chuyện một chút về những thứ liên quan tới môn học của tôi.
Rồi chúng tôi nói về công việc của bố - chủ yếu là về chuyện du khách làm
hỏng mọi thứ. Rõ ràng là ta không nên tin vào việc trùng tu. Đến cả những
cây cột gỗ trên lối vào bãi đỗ xe cũng phải thay vài tuần một lần vì những
kẻ ngu ngốc không biết cách lái xe qua khúc cua bốn mét. Nếu là tôi, tôi sẽ
tăng giá vé để bảo vệ nó - nhưng đó chỉ là suy nghĩ của tôi thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.