TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 494

“Họ là những người bình thường mẹ ạ. Chỉ có điều bà Traynor không

biết bà ấy có thể làm gì khác nữa.”

“Ồ, không mang cậu ấy tới bệnh viện đó sẽ là một khởi đầu đấy.” Mẹ

giận dữ. Hai má mẹ đỏ hồng. “Mẹ sẽ đấu tranh vì hai con, vì Thomas tới
tận hơi thở cuối cùng.”

“Ngay cả khi anh ấy đã từng cố tự sát ư?” tôi nói. “Bằng những cách rất

khốn khổ?”

“Cậu ấy bị bệnh, Katrina. Cậu ấy tuyệt vọng. Không nên để những

người dễ tổn thương có cơ hội làm một việc mà họ sẽ...” Mẹ im bặt trong
cơn giận câm lặng và đưa khăn ăn chấm mắt. “Người đàn bà đó hẳn rất tàn
nhẫn. Tàn nhẫn quá. Cứ nghĩ tới chuyện họ để Louisa dính tới tất cả chuyện
này xem. Bà ấy là một quan tòa, lạy Chúa. Người ta cứ nghĩ quan tòa sẽ
biết đúng sai. Ai cũng nghĩ thế. Mẹ chỉ muốn xuống đó ngay bây giờ để
đưa cậu ấy về lại đây.”

“Mọi chuyện phức tạp lắm mẹ à.”

“Không. Không hề. Cậu ấy dễ bị tổn thương, và bà ấy không thể nào

khuyến khích một ý nghĩ như thế. Mẹ kinh ngạc quá. Anh chàng tội nghiệp.
Anh chàng tội nghiệp. ” Mẹ đứng lên khỏi bàn, mang phần còn lại của món
gà theo, rồi đi thẳng vào bếp.

Louisa nhìn mẹ đi, nét mặt chị hơi choáng váng. Mẹ chưa bao giờ nổi

giận.

Tôi nghĩ lần cuối cùng tôi nghe mẹ cao giọng là năm 1993.

Bố lắc đầu, tâm trí hẳn đã ở một nơi nào khác. “Bố chỉ nghĩ - chẳng

trách gì bố không thấy ông Traynor. Bố cứ tự hỏi không biết ông ấy đi đâu.
Bố nghĩ họ đã lên đường đi nghỉ cả gia đình hay sao đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.