TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 84

Tôi chào Will với một nụ cười tươi rói và tiếng chào vui vẻ còn anh ta

thậm chí chẳng buồn rời mắt khỏi khung cửa sổ.

“Không phải là một ngày tốt lành rồi,” Nathan lẩm bẩm, khi ông choàng

chiếc áo khoác lên vai.

Đó là một buổi sáng u ám, trời đầy mây đen tối sầm, mưa tạt không

ngừng vào những khung cửa sổ và thật khó tưởng tượng mặt trời còn có thể
ló ra được nữa.

Đến cả tôi cũng thấy buồn bã trong một ngày như thế này. Chẳng có gì

đáng ngạc nhiên khi Will cảm thấy tồi tệ hơn. Tôi bắt đầu công việc với
những việc lặt vặt vào buổi sáng, nhắc nhở bản thân từng giây phút rằng đó
chẳng phải vấn đề gì đáng kể. Dù sao ta đâu cần phải thích ông chủ, đúng
không? Rất rất nhiều người không thích ông chủ của họ. Tôi nghĩ đến bà
chủ của Treena, một phụ nữ ly dị nhiều lần có khuôn mặt cứng đờ, bà ta
luôn theo dõi xem em gái tôi vào nhà vệ sinh bao nhiêu lần và luôn đưa ra
những lời bình luận gai góc khi thấy bọng đái của nó hoạt động quá số lần
thông thường. Hơn nữa, tôi đã làm việc ở đây được hai tuần. Điều đó có
nghĩa chỉ còn năm tháng mười ba ngày làm việc nữa là được ra đi.

Những tấm hình vẫn nằm gọn gàng trong ngăn cuối của tủ ngăn kéo, nơi

ngày hôm qua tôi đã đặt chúng, lúc này đây tôi cúi xuống sàn nhà bắt đầu
lôi chúng ra để phân loại, nhận định xem những chiếc khung nào còn sửa
được. Tôi sửa đồ khá giỏi. Ngoài ra, tôi nghĩ đó có thể là một cách hữu ích
để giết thời gian.

Tôi loay hoay với việc này được mươi phút thì tiếng rì rì khe khẽ của

chiếc xe lăn gắn động cơ báo cho tôi biết sự có mặt của Will.

Anh ta ngồi đó ngay cửa ra vào, nhìn thẳng vào tôi. Mắt anh ta thâm

quầng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.