TRƯỚC NGÀY EM ĐẾN - Trang 85

Thỉnh thoảng Nathan vẫn nói với tôi anh ta hầu như không ngủ được.

Tôi không muốn nghĩ xem cảm giác đó sẽ như thế nào, nằm bẹp trên
giường không dậy được cùng với những ý nghĩ tăm tối triền miên trong não
suốt mấy giờ đồng hồ.

“Tôi nghĩ tôi nên xem coi có sửa được cái khung nào không,” tôi nói,

giơ một cái khung lên. Trong khung là bức ảnh chụp anh ta đang thực hiện
một cú nhảy bungee. Tôi cố tỏ ra vui tươi. Anh ấy cần một ai đó lạc quan,
một ai đó vui vẻ.

“Tại sao?”

Tôi chớp mắt. “À... tôi nghĩ vài cái khung vẫn còn sửa được. Tôi mang

theo keo dán gỗ đây rồi, nếu anh vui lòng để tôi thử dán chúng. Hoặc nếu
anh muốn thay mới, giờ nghỉ trưa tôi có thể vào thị trấn để tìm mua vài
chiếc. Hoặc hai chúng ta cùng đi, nếu anh muốn đi ra ngoài một chút...”

“Ai mượn cô sửa khung ảnh cơ chứ?”

Anh ta nhìn chòng chọc không chớp mắt.

Ôi ôi, tôi nghĩ. “Tôi... tôi chỉ muốn giúp thôi.”

“Cô muốn sửa chữa lại những gì tôi đã làm ngày hôm qua.”

“Tôi...”

“Cô có hiểu cái gì không, Louisa? Sẽ tốt hơn - dù chỉ một lần duy nhất

thôi - nếu có ai đó quan tâm đến điều tôi muốn. Việc tôi đập tan đống ảnh
đó không phải là một tai nạn. Đó chẳng phải là một nỗ lực thay đổi thiết kế
nội thất theo hướng hiện đại. Đó là bởi vì tôi thật sự không muốn nhìn thấy
chúng.”

Tôi đứng dậy. “Tôi xin lỗi. Tôi không nghĩ là...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.