TRƯỜNG AN CỔ Ý TẬP 1 - Trang 27

Nàng vất vả đưa Nhị Bỉnh vào trong xe. Không thể trông chờ y đánh xe
được nữa, nàng hít một hơi, chỉ đành tự mình ngồi lên càng xe. Trong bóng
tối, nàng nghe thấy Tiểu Trĩ run run gọi:"Mẹ ơi."

Nàng biết Tiểu Trĩ đang đợi nghe câu trả lời của nàng. Nó sợ, nó muốn

thấy phản ứng của nàng rồi mới quyết định khóc hay không khóc. Bùi
Hồng Linh cũng muốn khóc lắm, nhưng hiện giờ, hiện giờ vẫn không phải
là lúc ôm đầu khóc lóc. Bùi Hồng Linh tự nhủ với chính mình: Tiểu Trĩ,
con đã không còn phụ thân. Nhưng, con còn có mẫu thân. Mẫu thân của
con sẽ không bị sự khó khăn làm cho hoảng sợ, gục ngã. Nàng cắn môi, để
nỗi đau khích lệ bản thân, rồi rốt cuộc đã có thể trấn tĩnh nói:"Tiểu Trĩ, con
có phải là nam nhân hay không?"

Tiểu Trĩ sửng sốt.

Bùi Hồng Linh chẳng hề quay người, hỏi tiếp:"Con có phải là con trai

của phụ thân con hay không?"

Nàng cảm thấy Tiểu Trĩ đang nhẹ nhàng gật đầu ở phía sau.

Bùi Hồng Linh nói với giọng điệu rắn rỏi:"Tốt lắm. Con phải mạnh

mẽ như một trang nam tử hán thực thụ, trông nom tốt Nhị Bỉnh. Chúng ta,
lên đường."

Đây là lần đầu tiên Bùi Hồng Linh lái xe ngựa. Nàng - là con gái của

Bùi thượng thư, vợ của Tiêu ngự sử, cả cuộc đời cũng không ngờ được, sẽ
có một ngày phải tự mình đánh xe. Đêm dài vô tận, con đường dường như
cũng dài vô tận. Hãy để cho nỗi sợ hãi này mau mau qua đi thôi, hãy cho ta
một điểm kết thúc, hoặc là một kết quả.

Đột nhiên có một thớt ngựa chạy tới từ phía sau, là 'Ngũ sinh sát' sao?

Bên trong xe, Tiểu Trĩ kinh khủng mở to mắt. Bùi Hồng Linh mặc kệ, nàng
chỉ muốn chạy, chạy thật nhanh. Con ngựa kia vẫn đuổi kịp. Người đó chạy
tới bên cạnh càng xe, chìa tay đưa cho Bùi Hồng Linh một viên thuốc, nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.