TRƯỜNG AN CỔ Ý TẬP 1 - Trang 61

"Lúc ấy, tiêu cục an táng tổng cộng hai mươi bảy tiêu đầu. Vậy là, tiêu

cục cũng đã có hai mươi bảy nhà mẹ góa con côi, cần nuôi dưỡng một trăm
bảy mươi ba người. Từ đó về sau, tiêu sư bắt đầu thầm oán trách, bọn họ
đều đang liều mạng sống thay cho những người đã khuất. Ta hiểu bọn họ,
dẫu sao thì tiền áp tiêu đều phải do liều mạng mới kiếm được, lại dùng để
nuôi dưỡng vợ góa con côi của người khác, bọn họ không vui là điều
đương nhiên. Nhưng... bọn họ đã nghĩ qua hay chưa, bảng hiệu Uy Chính
này cũng là nhờ hai mươi bảy mạng người đó đổi lại cho đấy. Sau này, phó
tổng tiêu đầu Ninh Phong không nhất trí ý kiến với ta, y liền kéo cờ bỏ đi tự
lập, mở ra 'Duyệt tự' tiêu cục, hiện giờ đã là tên tuổi đệ nhất trong nghề bảo
tiêu. Tiêu đầu của Uy Chính bọn ta ngày càng ít dần, sau đó ta mới biết,
bọn họ đều đã về dưới tay Ninh tiêu đầu."

Thớ thịt trên mặt Dư lão càng lúc càng cứng đơ. Bùi Hồng Linh cảm

thông nỗi đau xót của ông, có cái gì khiến vị cục chủ xót xa hơn chuyện
tiêu cục của mình bị sụp đổ nhanh chóng như thế chứ? Thương tật một tay
một vai ấy, thất bại ấy, có lẽ sẽ không khiến lão nhân này đau đớn sâu sắc
đến thế. Nàng khẽ cời hạt dẻ vùi trong tro than, nhẹ giọng hỏi:"Về sau thế
nào ạ?"

Dư lão nhân cười khổ, nhếch lông mày đoạn nói:"Sau đó, thì là tình

cảnh như phu nhân đã thấy. Uy Chính tiêu cục gần như đã chết rồi. Ta dời
nó ra khỏi Trường An, đến nằm chết dí trong cái ngõ nhỏ ở Lâm Đồng này.
Cả tiêu cục, chỉ còn mình ta với một thanh đao."

Giọng nói của ông có phần thê lương. Anh hùng luống tuổi, ý chí

không giảm? (15) Anh hùng luống tuổi, bi thảm như vậy.

Gió bấc ngoài cửa sổ thổi vi vu, Bùi Hồng Linh không nói nên lời.

Nàng đã quá võ đoán, thực không nên gợi lên câu chuyện đau lòng của Dư
lão.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.