TRƯỜNG CA ACHILLES - Trang 170

“Đúng vậy.”
Diomedes nhổ xuống nước.
“Vua xứ Argos hôm nay văn vẻ bất thường ghê,” Odysseus bình luận.
Achilles chưa chứng kiến hai người này đùa nhau trước kia, như tôi đã

từng. Mắt cậu đảo qua lại giữa hai người đàn ông. Một nụ cười nho nhỏ
cong lên nơi khoé miệng cậu.

“Nói xem,” Odysseus tiếp tục. “Ngươi có nghĩ rằng có đầu óc linh hoạt

như vậy là nhờ cha ngươi đã ăn não của người đàn ông đó không?”

“Hả?” Miệng Achilles há hốc.
“Cậu không biết câu chuyện về Tydeus Hùng Mạnh, vua xứ Argos, kẻ ăn

não sao?”

“Ta đã nghe về ngài ấy. Nhưng không phải về... não.”
“Ta đang nghĩ sẽ cho người vẽ cảnh đó lên đĩa,” Diomedes nói.
Khi ở sảnh đường, tôi đã từng nghĩ Diomedes là tay sai của Odysseus.

Nhưng có sự sôi nổi qua lại giữa hai người đàn ông này, niềm vui khi đấu
khẩu chỉ có thể đến từ những người đồng lứa. Tôi nhớ người ta đồn rằng
Diomedes cũng là người được Athena yêu thích.

Odysseus méo mặt. “Nhớ nhắc ta sau này chớ ăn uống gì ở Argos nữa.”
Diomedes cười to. Đó không phải là một âm thanh dễ nghe gì.
Hai vị vua sẵn sàng nói chuyện và la cà bên lan can với chúng tôi. Họ

chuyện trò qua lại: về những chuyến ra biển, về chiến tranh, về những lần
thắng cuộc ở những hội thao từ xưa. Achilles hào hứng lắng nghe, hỏi hết
câu này tới câu khác.

“Làm sao ngài lại có vết này?” Cậu chỉ vào vết sẹo trên chân Odysseus.
“À,” Odysseus xoa xoa tay. “Đó là một câu chuyện đáng để kể. Tuy nhiên

ta nên nói chuyện với thuyền trưởng trước đã.” Anh ta ra hiệu về phía mặt
trời, chín đỏ và xuống thấp trên đường chân trời, “Sớm thôi chúng ta sẽ phải
dừng lại cắm trại.”

“Ta đi cho.” Diomedes đứng dậy từ chỗ gã nghiêng người tựa lên lan can.

“Ta đã nghe câu chuyện này nhiều gần bằng chuyện về cái giường chán ốm
đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.