TRƯỜNG CA ACHILLES - Trang 182

vươn về phía mặt trời, hớp lấy sự rực rỡ của cậu. Giống như Odysseus đã
nói: Cậu có đủ ánh sáng để khiến họ đều trở thành anh hùng.

CHÚNG TÔI CHẲNG BAO GIỜ được ở một mình. Người ta luôn cần

Achilles vì việc gì đó - cần cậu xem bản phác thảo và sơ đồ, lời khuyên của
cậu về quân lương và danh sách nhập ngũ. Phoinix, vị quân sư già của cha
cậu, sẽ đi cùng chúng tôi, nhưng vẫn còn cả nghìn câu hỏi Achilles phải trả
lời - Bao nhiêu người? Bao nhiêu quân lương? Ai sẽ là chỉ huy dưới quyền
cậu? Cậu làm những gì mình có thể, rồi tuyên bố, “Ta giao phó toàn bộ phần
còn lại của những vấn đề như vậy cho kinh nghiệm của Phoinix.” Tôi nghe
một cô hầu thở dài đằng sau mình. Đẹp trai và tử tế, cậu có cả hai.

Cậu biết tôi không có gì nhiều để làm ở đây. Khi cậu quay sang tôi, mặt

cậu trông mỗi lúc một hối lỗi. Cậu luôn đảm bảo mình đặt các phiến ghi
chép ở nơi tôi cũng nhìn được, để hỏi ý kiến tôi. Nhưng tôi không khiến cậu
bớt lo được, khi đứng ở phía sau, thờ ơ và im lặng.

Ngay cả ở đó, tôi cũng không trốn tránh được. Tiếng rộn ràng không ngớt

của binh lính vọng vào từ mọi cửa sổ, họ tán phét, tập luyện và mài sắc lưỡi
giáo của mình. Myrmidon, họ bắt đầu tự xưng như vậy, người kiến, một biệt
danh cổ xưa đầy vinh dự. Đó là một chuyện khác Achilles đã phải giải thích
với tôi: truyền thuyết về việc Zeus tạo ra những người Phthia đầu tiên từ loài
kiến. Tôi nhìn họ diễu binh, hàng này nối tiếp hàng khác đầy phấn khởi. Tôi
thấy họ mơ mộng về món lời họ sẽ mang về nhà, cùng thắng lợi. Chẳng có
giấc mơ nào như vậy cho chúng tôi.

Tôi bắt đầu tránh đi. Tôi sẽ tìm lí do để lang thang phía sau khi đoàn tuỳ

tùng đẩy cậu về phía trước: bị ngứa, hay dây giày bị tuột. Không hề để ý, họ
vội vã đi tiếp, qua khúc quanh, và để tôi bỗng dưng may mắn được ở một
mình. Tôi theo những hành lang khúc khuỷu mà tôi đã thuộc lòng rất nhiều
năm trước và nhẹ nhõm tới được căn phòng trống của chúng tôi. Ở đó tôi
nằm trên sàn đá mát lạnh và nhắm mắt lại. Tôi không thể ngừng tưởng tượng
ra mọi chuyện sẽ kết thúc như thế nào - mũi giáo hay mũi kiếm, hay bị chiến
xa cán qua. Máu chảy ồ ạt, không ngừng từ tim cậu.

Một tối nọ vào tuần thứ hai, khi chúng tôi nằm gà gật ngủ, tôi hỏi cậu:

“Cậu sẽ nói với cha mình như thế nào? Về lời tiên tri ấy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.