TRƯỜNG CA ACHILLES - Trang 244

Có tiếng ồn ào ngoài lều, những giọng quát tháo và tiếng rên đau đớn.

Ông gật đầu về phía đó. “Họ lại mang cho chúng ta một người nữa - Cậu
chăm anh ta đi.”

Mấy người lính, lính của Nestor, nâng đồng đội lên chiếc nệm rơm trống

trong góc lều. Anh ta bị một mũi tên bắn trúng, loại mũi tên có răng cưa, lên
vai phải. Mồ hôi trên mặt anh ta sủi bọt, và anh ta gần như cắn đứt lìa môi
mình để cố không la hét. Hơi thở của anh ta giờ hổn hển bít bùng bật ra,
tròng mắt hoảng loạn xoay vòng và run rẩy. Tôi cố kìm nén xung động
muốn gọi Machaon - ông đang bận bịu với một người bắt đầu kêu khóc - và
với lấy mảnh khăn để lau mặt anh ta.

Mũi tên đã đâm thủng phần thịt dày nhất trên vai anh ta và xuyên một nửa

ở trong và một nửa ở ngoài, như một mũi kim thật khủng khiếp. Tôi sẽ phải
bẻ gãy phần đuôi và lôi phần mũi ra khỏi vai anh ta, mà không làm vết
thương rách thêm hay để lại dằm gỗ có thể gây mưng mủ.

Vội vã, tôi cho anh ta uống thứ thuốc nước thầy Chiron đã dạy tôi pha

chế: một hỗn hợp anh túc và cành liễu khiến bệnh nhân mơ màng và vô cảm
với đau đớn. Anh ta không giữ được cốc, nên tôi cầm cho anh ta uống, nâng
đầu anh ta lên và giữ để anh ta không bị sặc, cảm nhận mồ hôi, bọt nước và
máu thấm vào tunic của tôi.

Tôi cố để mình trông vững vàng, cố không để lộ sự hoảng loạn tôi đang

cảm thấy bên trong. Người lính chỉ lớn hơn tôi một hai tuổi, tôi thấy vậy. Đó
là một trong số các con trai của Nestor, tên Antilochus, một chàng trai trẻ
với gương mặt ngọt ngào và yêu thương cha mình vô cùng. “Sẽ ổn cả thôi,”
tôi nói, hết lần này tới lần khác, không rõ là với bản thân hay với anh ta nữa.

Vấn đề là cán mũi tên; thường y sư sẽ bẻ gãy một đầu, trước khi lội mũi

tên ra bên kia. Nhưng không có đủ cán tên lộ ra trên ngực anh ta để thực
hiện điều đó mà không phải rạch vết thương ra thêm. Tôi không thể để yên
như vậy, hay lôi cả đuôi mũi tên xuyên qua vết thương. Vậy giờ làm sao?

Đằng sau tôi một trong mấy người lính đã mang anh ta tới đây đứng bồn

chồn ở cửa vào. Tôi ra hiệu cho anh ta qua vai mình.

“Đưa ta con dao, nhanh lên. Con sắc nhất mà anh tìm được.” Tôi khiến

bản thân ngạc nhiên với uy quyền hối thúc trong giọng mình, và cách nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.