TRƯỜNG CA ACHILLES - Trang 246

cái chết của cậu. Ngày cứ trôi, và cậu vẫn sống. Tháng trôi qua, và tôi có thể
trải qua một ngày mà không nhìn xuống vực thẳm tận số của cậu. Ấy là phép
màu sau một năm, rồi hai năm, trôi qua.

Những người khác dường như cũng dần thả lỏng giống tôi. Trong khu trại

chúng tôi bắt đầu hình thành một kiểu gia đình, quây quần quanh đống lửa
trong bữa tối. Khi mặt trăng lên cao và những ngôi sao ló dạng trên nền trời
tối đen, tất cả chúng tôi đều tìm đường tới đó: Achilles và tôi, Phoinix lụ
khụ, và rồi cánh phụ nữ - vốn chỉ có Briseis, nhưng giờ là cả một nhóm nhỏ
những khuôn mặt lắc lư, yên tâm khi thấy sự chào đón dành cho Briseis. Và
còn một người nữa - Automedon, trẻ nhất trong số chúng tôi, chỉ mới mười
bảy tuổi. Cậu chàng là một người ít nói, Achilles và tôi đã chứng kiến cậu
mỗi ngày một mạnh mẽ và khéo léo hơn khi học cách điều khiển những con
ngựa khó bảo của Achilles, cách cậu ta đánh xe vòng quanh chiến trường
với đủ nét hoa mĩ cần thiết.

Achilles và tôi rất vui khi được tiếp đón họ quanh lò lửa của hai đứa, vào

vai người lớn mà chúng tôi chẳng thấy mình có chút nào giống, khi chúng
tôi phục vụ thịt và rót rượu. Khi ngọn lửa lụi dần, chúng tôi sẽ lau chùi sự
mỡ màng của bữa ăn khỏi mặt mình, và ầm ĩ đòi Phoinix kể chuyện. Ông sẽ
ngả người ra sau trên ghế và chiều theo. Ánh lửa khiến góc cạnh trên mặt
ông hằn sâu hơn, trông giống một cư dân thành Delphi, giống bí ẩn nào đó
mà các thầy bói hay cố giải đáp.

Briseis cũng kể chuyện, những câu chuyện kì lạ và huyền ảo - về bùa chú,

về những vị thần bị ma thuật mê hoặc và những phàm nhân đi ngang qua họ
mà không hề hay biết; những vị thần này trông đều quái lạ, nửa người nửa
thú: Họ là những vị thần thôn dã, không phải những vị thần tối cao mà thành
thị tôn thờ. Những câu chuyện đều tuyệt đẹp, được kể lại bằng chất giọng
trầm lắng du dương của nàng. Đôi khi chúng cũng hài hước - nàng bắt
chước Cyclops

23

, hay một con sư tử đánh hơi tìm người ẩn nấp.

Sau đó, khi chúng tôi còn lại một mình, Achilles sẽ kể lại vài mẩu nho

nhỏ của những câu chuyện ấy, bằng giọng cao hơn, gảy vài nốt nhạc trên
đàn lia. Rất dễ để nhìn ra những điều dễ thương như vậy có thể viết thành
bài hát như thế nào. Và tôi mừng, vì tôi cảm thấy cậu đã nhìn nhận nàng, đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.