TRƯỜNG CA ACHILLES - Trang 349

cả những người đi qua đó: Cậu đã từng sống và đã chết, và lại sống mãi
trong kí ức.

CỜ HIỆU CỦA PYRRHUS mang biểu tượng của Scyros, vương quốc

mẹ nó, không phải Phthia. Cả quân lính của nó cũng là từ Scyros. Để tận
trách, Automedon cho lính Myrmidon và đám phụ nữ xếp hàng chào đón
thằng bé. Họ nhìn nó đi tới trên bãi biển, cùng đội quân sáng lấp lánh, mới
toanh, mái tóc đỏ hoàng kim như ngọn lửa trên nền trời xanh biếc.

“Ta là con trai Achilles,” nó nói với họ. “Ta tiếp nhận các ngươi theo

quyền thừa kế. Lòng trung thành của các ngươi giờ là của ta.” Mắt nó dán
lên một người phụ nữ đứng đó, mắt cụp xuống, bàn tay nắm lại. Nó đi về
phía nàng và nắm cằm nàng nâng lên.

“Tên ngươi là gì?” Nó hỏi.
“Briseis ạ.”
“Ta đã nghe về ngươi,” nó nói. “Ngươi là lí do cha ta ngừng chiến đấu.”
Đêm hôm đó thằng bé phái binh lính giải nàng tới. Chúng giữ tay nàng

trong khi dong nàng tới lều. Đầu nàng cúi xuống cam phận, và nàng không
giãy giụa.

Cửa lều mở ra, và nàng bị đẩy vào. Pyrrhus nằm ườn trên ghế, một chân

đung đưa bất cần bên mép ghế. Achilles có lẽ đã có lần ngồi như vậy. Nhưng
mắt cậu không bao giờ giống thế, trống rỗng như lòng biển đen vô tận, chỉ
ngập tràn toàn những thân cá không một hột máu.

Nàng quỳ xuống. “Thưa ngài.”
“Cha ta gây hấn với đội quân vì ngươi. Ngươi hẳn phải là một đứa hầu

giường giỏi.”

Ánh mắt Briseis tối vô cùng và được che đậy kín kẽ vô cùng. “Ngài khiến

tôi thấy vinh dự, thưa ngài, khi nói vậy. Nhưng tôi không tin rằng ngài ấy từ
chối chiến đấu vì tôi.”

“Vậy thì tại sao? Theo ý kiến của một nô lệ như ngươi?” Một chân mày

sắc bén nhướn lên. Nhìn thằng bé nói chuyện với nàng thật kinh khủng. Nó
như một con rắn; ta không biết được khi nào nó sẽ ra tay.

“Tôi là chiến lợi phẩm, và Agamemnon khiến ngài ấy mất mặt khi cướp

tôi đi. Chỉ vậy thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.