TRƯỜNG CA ACHILLES - Trang 350

“Ngươi không phải người hầu hạ cha ta?”
“Không, thưa ngài.”
“Đủ rồi.” Giọng nó sắc lạnh. “Chớ có lừa dối ta lần nữa. Ngươi là đứa con

gái đẹp nhất trong trại. Ngươi là của cha ta.”

Vai nàng đã hơi nâng lên. “Tôi sẽ không để ngài nghĩ tốt về tôi hơn những

gì tôi xứng đáng. Tôi chưa bao giờ may mắn được đến vậy.”

“Tại sao? Có vấn đề gì với người ư?”
Nàng lưỡng lự. “Thưa ngài, ngài đã nghe về người được chôn cất cùng

cha ngài chưa?”

Vẻ mặt nó lại trở về vô cảm. “Dĩ nhiên ta đã nghe về hắn. Hắn chẳng là ai

cả.”

“Thế nhưng cha ngài yêu anh ấy rất nhiều, và kính trọng anh ấy. Ngài ấy

sẽ rất vui khi biết họ chôn hai người cùng một chỗ. Cha ngài không cần tới
tôi.”

Pyrrhus nhìn nàng chằm chằm.
“Thưa ngài...”
“Câm miệng.” Lời nó quất lên nàng như một ngọn roi. “Ta sẽ cho ngươi

biết nói dối Aristos Achaion thì nhận được kết cục gì.” Nó đứng lên. “Tới
đây.” Thằng bé mới mười hai tuổi, nhưng trông không giống vậy. Nó có cơ
thể của một người trưởng thành.

Mắt nàng mở to. “Thưa ngài, tôi xin lỗi vì đã làm ngài phật ý. Ngài có thể

hỏi bất kì ai, Phoinix hay Automedon. Họ sẽ nói rằng tôi không nói dối.”

“Ta đã ra lệnh cho ngươi rồi đấy.”
Nàng đứng lên, tay nàng lóng ngóng giữa những nếp gấp trên váy. Chạy

đi, tôi thì thầm. Đừng tới chỗ nó.

“Thưa ngài, ngài định làm gì tôi?”
Nó bước tới chỗ nàng, mắt long lên. “Làm bất cứ điều gì ta muốn.”
Tôi không thấy được lưỡi dao tới từ đâu. Nó nằm trong tay nàng, và rồi

nó đã vung xuống thằng bé. Nhưng nàng chưa từng giết ai bao giờ. Nàng
không biết phải đâm mạnh đến mức nào, hay với quyết tâm ra sao. Và thằng
bé thì nhanh nhẹn, đã vặn người thoát ra rồi. Lưỡi dao xẻ vào da, vạch lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.