TRƯỜNG CA ACHILLES - Trang 89

THỜI GIAN TRÊN NÚI PELION nhanh chóng trôi, ngày nối tiếp ngày

đi qua trong thơ mộng. Giờ đây khí trời trên núi đã trở lạnh khi chúng tôi
thức dậy, và chỉ miễn cưỡng ấm lên trong ánh nắng mong manh lọt qua tán
lá úa vàng. Thầy Chiron mang lông thú tới cho chúng tôi mặc, và treo da thú
ngoài cửa hang để giữ hơi ấm ở bên trong. Ban ngày chúng tôi nhặt củi để
đốt lửa sưởi, hay ướp muối thịt để bảo quản. Muông thú chưa lui hết về tổ,
nhưng sắp rồi, thầy Chiron nói vậy. Vào buổi sáng, chúng tôi trầm trồ trước
những chiếc lá đông cứng sương giá. Chúng tôi biết về tuyết qua những bài
ca và chuyện kể; chúng tôi chưa bao giờ thấy tuyết.

Một buổi sáng nọ, tôi tỉnh giấc và thấy thầy Chiron đã rời đi. Chuyện này

chẳng bất thường. Ông thường dậy trước chúng tôi, để vắt sữa dê hay hái
hoa quả cho bữa sáng. Tôi rời hang để Achilles có thể ngủ tiếp, và ngồi đợi
thầy Chiron ngoài khoảng đất trống. Tro tàn của đống lửa hôm qua đã trắng
bệch và nguội lạnh. Tôi lơ đễnh lấy que gảy nó, lắng nghe khu rừng xung
quanh mình. Một con chim cút rì rầm trong bụi cây tầng thấp, và một con
chim cu gáy kêu lên. Tôi nghe tiếng sột soạt của nền lá, do gió hoặc sức
nặng của một con thú bất cẩn. Lát nữa tôi sẽ kiếm thêm củi và châm lại lửa.

Cảm giác khác lạ bắt đầu râm ran trên da tôi. Đầu tiên con chim cút im

bặt, rồi đến con cu gáy. Lá cây lặng im, và gió ngừng thổi, không con thú
nào di chuyển trong bụi rậm. Có gì đó trong sự im lặng này giống như người
ta nín thở vậy. Như thỏ non dưới bóng chim ưng. Tôi có thể cảm nhận được
nhịp đập thình thịch dưới da mình.

Tôi tự nhủ, đôi khi thấy Chiron cũng làm các phép màu đơn giản, những

trò thần bí, như đun nước hay trấn an muông thú.

“Thầy Chiron ạ?” Tôi gọi. Giọng tôi run rẩy, mong manh. “Thầy Chiron

ơi?”

“Ta không phải Chiron.”
Tôi quay lại. Thetis đứng ở rìa khu đất, da trắng nhởn như xương và tóc

đen bóng như hàng trăm ánh chớp. Làn váy bà mặc dính sát vào người và
lấp loáng như vảy cá. Hơi thở của tôi tắc nghẹn nơi cổ họng.

“Ngươi lẽ ra không được ở đây,” bà nói. Như tiếng mỏm đá lởm chởm

nghiến lên mạn thuyền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.