TRƯỜNG ĐỜI - Trang 190

- Cô phải bảo ít ai có những cái thích oái oăm và nguy hiểm như cô. Bây

giờ, tôi mới vững dạ đấy. Chiều được cái thích của cô bao nhiêu người phải
đi sát ngay bên cạnh cái chết.

- Ông không tha thứ cho tôi từ trước đến nay chỉ sống một cuộc đời bình

thản thôi hay sao? Tôi muốn nếm cái mùi mạo hiểm một tí.

Rồi cầm ngay lấy một kíp cốt mìn ở tay Trọng Khang:

- Ông phải cho tôi bắn cá với đấy.

Trọng Khang vội vàng giật lại:

- Chiều cô cái gì, chớ cái này thì xin chịu. Nhỡ ra, gãy tay, nát mặt ngay.

Thôi cô xuống tắm đi, rồi ta bắn cá.

- Nhưng ăn cơm cá xong, rồi ta mới về chứ.

- Cái đó thì dĩ nhiên rồi. Chiều mới đến nhà, đói chịu làm sao được.

Suối nước nóng bắt nguồn ngay ở chân núi. Những mạch nước tụ trong

một cái hồ nhỏ ở sườn núi, rồi mới gieo xuống đào thành một con sông
nhỏ. Nước chảy xiết vướng những mô đá reo ầm ầm và bắn tung tóe như
những mảnh bạc. Suối nước qua một đồng cát nhỏ, rồi lại lẩn ngay vào khe
núi.

Lúc ấy khói bốc lên nghi ngút cách một thước không trông rõ mặt người.

Khánh Ngọc vùng vẫy dưới suối, trỏ dòng nước đang đổ từ sườn núi:

- Tại sao ông không cho tôi tắm ở trên hồ kia lại bắt xuống tận dưới này?

- Để nước cuốn cô ném vào ghềnh đá kia có phải không? Nếu nước

không cuốn thì cũng không thể nào tắm ở trên ấy được, vì nước nóng bỏng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.