TRƯỜNG ĐỜI - Trang 191

Chảy từ trên ấy xuống đây, qua bao nhiêu lớp đá, nó mới còn nóng vừa tắm
như thế này đấy.

- Thế chốc nữa tắm xong, ta bắn cá ngay ở đây à?

- Ở đây nước chảy xiết và nóng như thế này làm gì có cá. Ta phải xuống

dưới hạ lưu, sau rặng núi kia có một cái hồ khá rộng. Chỗ ấy nước không
chảy, trong suốt đến đáy. Tôi đố cô với ông Giáp bơi ngược nước đến cái
mô đá kia được.

Trọng Khang vừa nói đến đấy thì một loạt súng ở phía khe núi bắn ra,

đạn vèo vèo bay trên đầu ba người. Sợ cuống quít, Khánh Ngọc và Giáp
đều bíu lấy chàng. Chàng quay đầu về phía có tiếng nổ:

- Thôi chết rồi! Giặc nó phục bắn chết hết cả vệ binh rồi.

Miệng nói, tay lôi hai người chạy lên bờ về phía để quần áo và súng đạn.

Giáp luôn miệng kêu khổ:

- Bây giờ thì làm thế nào! Bây giờ thì làm thế nào! Đi chơi thế này thì có

chết người không?

Mọi người vớ được súng thì bọn giặc chỉ còn cách chừng một trăm bước.

Trọng Khang nhìn trước nhìn sau, rồi giơ tay cản không cho Khánh Ngọc

bắn:

- Chống cự làm gì vô ích! Chết uổng mạng thôi cô. Họ đông lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.