TRƯỜNG ĐỜI - Trang 199

- Xần-lay-phá.

- À Xần tiên sinh! Giá tiên sinh có cái gì múc nước để vào đây cho

chúng tôi thì hơn, chứ mỗi khi khát mà gọi tiên sinh thì phiền cho tiên sinh
lắm.

- Cái đó còn phải chờ lệnh của Đại lão gia. Bây giờ hẵng uống ít chứ,

không ai hầu được!

Trọng Khang quắc mắt:

- À! Chú lại định hạn chế cả nước uống của chúng tôi hả?

Rồi giằng lấy bát nước mà Khánh Ngọc đang uống, chàng hắt qua chấn

song cửa vào đầy cả mặt tên gác.

Tên gác gầm lên; sáu bảy người ở người chạy vào, trong số đó có cả tên

chủ tướng.

Trọng Khang dõng dạc:

- Tôi đã nói với ông rằng nhà chúng tôi không có tiền chuộc chúng tôi

đâu. Ông có đem chúng tôi mà giết đi thì giết ngay đi. Chứ chúng tôi không
đời nào để cái thằng quỷ họ Xần này nói láo với chúng tôi cả.

Xần-lay-phá cãi lấy, cãi để:

- Tôi bảo nó uống ít, rồi nó hắt nước vào mặt tôi, chứ tôi làm cái gì.

Tên tướng giặc bảo một người đứng cạnh:

- Thôi, anh thay gác cho nó. Xần-lay-phá đi lên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.