TRƯỜNG ĐỜI - Trang 208

mới khinh sau được. Y lừa dối chúng ta thì y xấu hổ với y trước. Tôi chắc
con người này vì hoàn cảnh mà đi làm giặc, chứ lòng ruột y không đến nỗi
đốn mạt. Chúng ta bây giờ là những thằng tù, chẳng còn gì để đánh cược
với nhau, chứ không tôi dám đánh cược với ông rằng y không lừa dối
chúng ta.

Môi Khánh Ngọc mấp máy... Nhưng khi thấy đôi mắt ngay thẳng của

Trọng Khang nhìn nàng, nàng lại lặng im. Trước cái khuôn mặt hồn hậu và
hùng dũng ấy, nàng thấy nàng không có quyền nhỏ nhen.

Ba người còn đương nói chuyện thì cửa mở. Hai tên giặc bưng một mâm

rượu vào.

- Lão gia tôi nói các ngài chờ một chút lão gia tôi bận thay áo, rồi sẽ

xuống ngay.

Khánh Ngọc nhìn mâm rượu, rồi bảo Giáp:

- Y đã uống rượu với chúng mình thì không khi nào y còn lừa dối. Ông

Trọng Khang đoán đúng. Anh là cứ hay suy bụng ta ra bụng người.

Nói xong, nàng biết mình độc ác, lại vội đánh trống lảng:

- Thịt thà nhiều đấy, nhưng nấu nướng thế này thì có thánh ăn.

- Marie thật được voi đòi tiên. Giá dụ họ có bắt chúng mình ăn cơm ngô,

mình cũng phải chịu. Nhưng ớt nhiều thế này, ăn cay thế nào được.

- Cô với ông cũng nên cố mà ăn. Ớt tuy cay, nhưng nó trừ được nước

độc. Chúng mình ở đây, không có ký-ninh uống, lấy ớt mà thay vậy. Tôi
chắc là họ giam mình ở trong có xó này không cho dời đi đâu một bước.
Không khí u uất, nhỡ cô và ông ốm một cái thì thật khốn đốn to.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.