TRƯỜNG ĐỜI - Trang 209

Tên tướng giặc bước vào với một chiếc áo "xường-xám" lót lông cáo. Cả

ba đều đứng dậy vái. Y cũng vái trả, rồi quát bộ hạ:

- Tao đã bảo chúng mày trải chiếc chiếu mây cỏ mà.

Quay sang ba người:

- Chăn đệm quần áo của các ông thì vẫn còn nguyên, nhưng tiếc rằng ba

chiếc giường vải thì bộ hạ tôi không biết, đã phá ra lấy vải dùng cả rồi.
Thôi, các ông nằm tạm chiếc chiếu mây này vậy. Cũng chẳng bao nhiêu
ngày. Lót tranh ở dưới cho nhiều thì cũng ấm. Tôi sẽ cho người đem nhiều
gốc củi khô vào đây để các ông sưởi.

- Chúng tôi là những kẻ thất thế, ngài đã không khinh mà còn biệt đãi

như thế này, thật là cái lượng của ngài, không còn biết lấy gì mà sánh kịp.
Kẻ trượng phu bất cứ ở cảnh ngộ nào cũng xử sự ra kẻ trượng phu, câu
cách ngôn của nước ngoài, hôm nay tôi mới hiểu hết nghĩa sâu xa của nó.

Tên tướng rót rượu mời ba người. Trước khi cầm chén, Trọng Khang lễ

phép bảo y:

- Tuy thế này, nhưng cũng gọi là hạnh ngộ. Ngài cho biết quý tính đại

danh để chúng tôi giữ một kỷ niệm trong bước đường...

Tên tướng cười khà khà:

- Trong bước đường giam cầm. Tôi hùng cứ ở chốn này, quan biết mặt,

dân biết danh, tôi nói tên với ngài, dù khi ngài về có nói với Đốc-bàn Mai-
lin-phố, tôi cũng không ngại.

Trọng Khang cứ lặng im, không cải chính.

- Y cũng đang tìm hết cách để bắt tôi mà tôi thì cũng đang chờ dịp để sửa

tội y. May ra món tiền mười vạn có thể giúp tôi mộ thêm quân và mua thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.