TRƯỜNG ĐỜI - Trang 21

TRƯỜNG ĐỜI

Lê Văn Trương

dtv-ebook.com

Chương 3

Thế em anh chưa biết cái tin bè bị vỡ à?

- Tôi chưa dám nói cho nó biết, vì tôi sợ nó buồn. Và khi tôi viết giấy về

bảo nó vay tiền, tôi cũng nói một cách hờ hững: có sẵn thì vay, không thôi,
tôi cũng không cần lắm. Nếu tôi nói tôi cần thì cô tôi không có, nó đã đem
bán hết tư trang để lấy tiền gửi lên cho tôi rồi.

- Anh có một người em gái thật là... đáng yêu. À, còn cô Lan nói trong

thư là ý trung nhân của anh phải không?

- Nói rằng ý trung nhân thì cũng không đúng. Nhưng nếu một ngày kia

mà tôi cần phải lấy vợ thì thế nào tôi cũng lấy cô ta.

- Tại sao lại thế? Thế hai bên chưa gắn bó gì cả à?

- Cô ta là bạn thân của em gái tôi, cô ta đến nhà chúng tôi chơi luôn. Rồi

đây có lẽ... tôi sẽ yêu cô ta vì em gái tôi yêu cô ta lắm. Tôi tự nghĩ: nếu tôi
lấy một người mà em gái tôi đã yêu quý thì sau này chị dâu em chồng sẽ
không có điều gì xích mích. Vì thế có lần em gái tôi yêu cầu tôi lấy cô ấy,
tôi ngỏ ý bằng lòng. Tôi bảo chờ một vài năm, khi nào tôi có thật nhiều
tiền. Nhưng thế này thì biết đến bao giờ? Thầy mẹ tôi mất đi để cho hai anh
em được gần vạn đồng bạc. Tôi làm ăn trong bốn năm được thành hơn hai
vạn. Ngờ đâu chỉ trong một buổi tối mất cả. Tôi nghĩ chỉ còn cách đi buôn
lậu, nhưng vì số tiền không đủ, tôi lại sòng để đánh, ai ngờ thua mất trăm
tám. Người ta cùng sinh nghĩ bậy. Lần này là lần đầu tiên và có lẽ là lần
cuối cùng tôi bước chân vào sòng. Cái không khí ở đấy ghê tởm quá. Vận
mình lúc bĩ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.