TRƯỜNG ĐỜI - Trang 276

Khánh Ngọc vừa nhổ, vừa đếm. Đếm đến gần một nghìn thì Vương

Nhân đẩy cửa vào.

- Các ông làm gì đấy?

Trọng Khang choàng dậy:

- Sắp đến ngày từ giã ngài, chúng tôi làm đẹp cho nhau đấy. Ngài đã có

tin gì của nhà chúng tôi chưa?

- Người do thám nói cho tôi biết chỉ nay hay mai là tiền ở bên nước ông

tải đến. Nhưng lại có tin ở phủ Đốc-bàn, người ta sửa soạn quân lính một
cách tấp nập lắm. Tôi không hiểu là ý nghĩa gì? Ông ở đây đã lâu, tất đã
hiểu những thể lệ của sự bắt cóc.

- Vâng, tôi đã hiểu. Nếu người ta can thiệp bằng võ lực trước ngày đưa

tiền chuộc thì ngài phải buộc lòng giết con tin chứ gì.

- Ấy vì tôi và ông là cái chỗ "giang hồ lại gặp giang hồ" nên tôi thấy cần

phải đến bàn với ông.

Thấy Vương Nhân và Trọng Khang có vẻ mặt nghiêm trọng, Giáp và

Khánh Ngọc bồn chồn cả người. Trọng Khang đưa mắt bảo phải bình tĩnh:

- Việc ở phủ Đốc-bàn sửa soạn quân lính thì cũng dễ hiểu. Chắc Đốc-bàn

lại muốn sau khi chuộc chúng tôi ra rồi, kéo quân đến đánh ngài. Nhưng tôi
tưởng ngài chẳng lo điều đó, vì ngài đã tính trước đến nước ấy rồi. Chắc
bây giờ Đốc-bàn cũng chưa dò được ra sào huyệt của ngài, nhưng y lại
muốn cho mật thám theo vết những người tải tiền để biết tông tích ngài.
Rồi chờ khi chúng tôi về rồi, y tiếp đánh...

- Nếu chỉ có thế thì tôi đã không đến đây, bởi toàn là những điều mà khi

bắt các ông, tôi đã tính đến, và đã dự bị sẵn sàng. Tôi chỉ lo Đốc-bàn đã dò
được chỗ này rồi, y không nghĩ đến các ông... bởi hôm nay, những do thám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.