TRƯỜNG ĐỜI - Trang 282

TRƯỜNG ĐỜI

Lê Văn Trương

dtv-ebook.com

Chương 33

Ba người cơm xong, đang cùng nhau đánh cờ chiếu tướng thì bỗng nghe

ở phía xóm súng nổ vang trời. Tiếng kêu lùa vào hầm đá như gầm, như rú.

Cả ba nhìn nhau, im lặng. Trong những cái nhìn ấy, có cả một thế giới,

những thế giới. Rồi bỗng Khánh Ngọc ôm chầm lấy Trọng Khang:

- Thôi, anh em ta chết thật rồi!

Câu ấy, trong lúc ấy, bằng cái cử chỉ ấy gợi lên ở Trọng Khang một xót

thương không bờ bến. Chàng, một tay đỡ Khánh Ngọc, rồi cố sức lắng tai
nghe. Bên ngoài, tiếng chân người chạy rầm rập hòa vào tiếng lắp đạn và
tiếng rì rào. Chàng không nghe rõ họ nói gì. Tiếng súng ở phía xa nổ mỗi
khắc mỗi nhiều.

Trọng Khang đặt một cái hôn lên trán Khánh Ngọc, rồi quay sang Giáp.

Giáp lúc ấy, mặt tái đang trố mắt nhìn ra ngoài như tên tử tù nhìn cái máy
chém.

- Thôi đành anh ạ!

Nhưng vừa nói dứt, chàng bỗng gầm lên:

- Không thể chết một cách oan uổng và vô lý như thế này!

Chàng đứng phát dậy, kéo Khánh Ngọc và Giáp du vào một góc hầm.

Rồi nhanh như chớp, chàng vần chum nước và lôi cả cái ổ tranh ra chặn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.