TRƯỜNG ĐỜI - Trang 85

TRƯỜNG ĐỜI

Lê Văn Trương

dtv-ebook.com

Chương 10

Con mệt lắm hay sao? Ba đã bảo con đừng có đi cơ mà.

- Không, con có mệt đâu.

- Sao trông con uể oải như thế.

Khánh Ngọc quất ngựa cho chạy lên mười bước, rồi quay lại tươi cười:

- Ba trông con có uể oải đâu nào. Có anh François uể oải thì có.

- Tôi mệt thật, giá bây giờ có chỗ nào để nằm ngủ một giấc thì sung

sướng ghê.

Khánh Ngọc giơ roi, quất vào mông ngựa của Giáp:

- Này ngủ!

Con ngựa đau, chạy lồng lên va phải một tên lính dõng:

- Marie cứ nghịch tinh thế, nhỡ lao xuống dốc thì khốn!

Khánh Ngọc cười sằng sặc:

- Thì anh lại nằm sóng sượt như ở dốc Khấu Chẩn.

Ông Nam Long thấy con cười, sung sướng:

- Thế mà con gái ba khỏe đáo để cơ đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.