TRƯỜNG HẬN CA - Trang 135

Trong không khí rạo rực như thế thì lòng Lệ Lợi lại giá lạnh. Rõ ràng Trình
gần thì Lệ Lợi lại cảm thấy xa. Càng nhận được nhiều tình cảm của Trình
thì Lệ Lợi càng cảm thấy chưa đủ. Lệ Lợi được đằng chân lân đằng đầu.
Tính Lệ Lợi vẫn vậy, đã được rồi còn muốn được thêm, muốn mình có
quyền. Trước kia rộng lượng là do hoàn cảnh bắt buộc, là việc bất đắc dĩ.
Trước kia là trước kia, bây giờ khác với trước kia, âu cũng là lẽ thường tình
của con người. Nhưng ở Lệ Lợi lại biểu hiện vô cùng cực đoan, lùi đến
cùng, tiến cũng tiến đến cùng, không có khoảng giữa. Lúc này thái độ của
Lệ Lợi đối với Trình rất nghiêm khắc, hơi một tỵ gì cũng không được, hơn
nữa quá coi trọng Kỳ Dao, bất cứ việc gì cũng đều liên tưởng đến Kỳ Dao.
Bắt đầu là nghĩ bụng, sau rồi nói ra miệng, đặt ra một khu vực cấm, cũng có
đất trống, nhưng rồi tình hình có khác đi. Hôm ấy, hai người trên đường đến
Công ty Tiên Thi mua tặng phẩm tặng bạn, đang nói chuyện thì Trình có gì
đó như không tập trung tư tưởng, suy nghĩ bị phân tán. Theo ánh mắt của
anh, Lệ Lợi trông thấy trước mặt có một chiếc xích lô chất đầy bọc lớn bọc
nhỏ, ngồi lọt ở giữa là một cô gái trẻ khoác gi-lê. Thoạt đầu Lệ Lợi chưa
trông thấy rõ, nhìn kỹ mới vỡ lẽ, cô im lặng. Lệ Lợi im lặng cũng làm cho
Trình bừng tỉnh, hỏi Lệ Lợi tại sao đang nói bỗng im lặng như thế, Lệ Lợi
cười nhạt, nói:

- Em cứ tưởng kia là Kỳ Dao, thế là quên mất mình đang nói gì!

Trình không đề phòng, bị Lệ Lợi nói đúng tâm tư, cười cũng dở, bực cũng
dở, đành cúi xuống im lặng. Kể từ hôm đi bơi thuyền, đây là lần đầu hai
người nhắc đến tên Kỳ Dao, lộ rõ tâm tư của cả hai. Lệ Lợi thấy Trình im
lặng cho rằng anh thừa nhận, hoặc không phục mình, cô bực lên, không còn
muốn đi mua sắm gì nữa, thế là Lệ Lợi gọi xích lô, lên xe đi về, bỏ Trình lại
ở phố. Trình tuy buồn đấy nhưng không biết làm gì hơn, ai bảo không cẩn
thận? Trình đến Công ty Tiên Thi mua tặng phẩm, đến cửa hiệu Tài Chi
Trai mua kẹo hạt thông cho Lệ Lợi rồi lên xe điện về nhà Lệ Lợi. Đang ngồi
ở phòng khách thấy Trình đến, Lệ Lợi bỏ lên gác vào phòng riêng đóng cửa
khoá trái lại. Trình không dám gọi to, chỉ khe khẽ gọi, Lệ Lợi vẫn không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.