TRƯỜNG HẬN CA - Trang 155

Bác chống thuyền là người vùng Côn Sơn, biết hát vài câu theo làn điệu
Côn Sơn, điệu hát vùng Côn Sơn nghe vào lúc này buồn lắm. Nắng vẫn
chói chang, nắng hay không đều thế cả, chỉ thêm não lòng. Lồng ấp trong
tay bà ngoại chỉ là chút ấm áp trong lạnh lùng, chỉ là hơi than hun người,
làm đau đầu. Bà nghĩ, cô cháu gái này không thể ngày một ngày hai lấy lại
được tinh thần, cô như từ trên trời rơi xuống, phải bàng hoàng rồi mới tỉnh
dần. Bà ngoại chưa lên Thượng Hải bao giờ, nơi ấy chỉ nghe nói là đủ lắm
rồi. Là một thế giới nhốn nháo, cái gì cũng vẫy gọi mọi người. Lòng người
không chịu đựng nổi nhốn nháo rối bời, hơi một tý là rối bời, nhốn nháo,
điều này không dám nói ra, không bao giờ có kết cục tốt đẹp cả. Lòng cô
cháu gái đang rối bời, bây giờ đang chết nửa con người, đau đớn qua đi,
nhức nhối qua đi, rồi sẽ ngẩng đầu lên. Đó là những cạm bẫy của Thượng
Hải, cũng là sự ác giả ác báo. Nhưng khi tốt lành thì như gấm như hoa,
thiên đường giữa chốn nhân gian, một ngày bằng hai mươi năm. Bà ngoại
không nghĩ nổi như thế nào là tốt, cảnh náo nhiệt mà bà thấy là mùa hoa
bạch lan, hoa chi tử, một biển tuyết ngát hương! Màu đỏ của hoa phượng
tiên là chút lòng phàm tục giữa trong ngọc trắng ngà. Bà ngoại hiểu lắm đạo
lý nỗi khổ dâu biển, bà biết cô cháu gái đang khó khăn, vào lúc này cũng
chưa phải là khó lắm, sẽ mỗi lúc một khó hơn.

Khói của lồng ấp và khói thuốc hoà quyện cùng điệu hát Côn Sơn làm cho
không khí âm u nặng nề, buồn ngủ. Bà ngoại nghĩ cho cô cháu gái trăm ngả
ngàn ngả tương lai, ngả cuối cùng là đi làm ni cô, dồn ép trái tim xuống tận
đáy sâu, chí ít là được sống bình an vô sự. Không nói chi Kỳ Dao, bà ngoại
cũng không đành lòng. Thật ra, bà ngoại còn biết niềm vui làm người hơn
cả Kỳ Dao. Niềm vui của Kỳ Dao nửa thực, nửa hư, một nửa làm người,
nửa kia chồng chất những áo quần sang trọng và cao lương mỹ vị. Còn bà
ngoại là tất cả. Bà chỉ thích cái đẹp của người con gái, đẹp không hoa nào bì
kịp, nhiều lúc ngắm mình trong gương bất giác nghĩ bụng: mình đầu thai
thật tuyệt vời, đầu thai thành người con gái! Bà ngoại còn thích sự yên ả của
người con gái, không cần thiết phải như con trai cứ rầm rầm rộ rộ xông vào
đời, xông đến chốn binh đao, một chết một sống. Gánh trên vai người con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.