TRƯỜNG HẬN CA - Trang 225

- Ai bịt miệng Xasa, Xasa nói gì đâu có liên quan đến Dao!

- Không liên quan thì hỏi làm gì?

Câu nói như chạm vào vết thương của Kỳ Dao, nàng vừa đau vừa ngượng,
mặt đỏ bừng, im lặng một lát mới nói:

- Tốn với Xasa là bạn, cùng một cánh với nhau cả thôi!

Minh Tốn nói:

- Nếu phân chia cánh bên này bên kia thì Xasa một bên, là người ăn bánh
mỳ Liên Xô.

Kỳ Dao bật cười, hai người coi như hoà. Kỳ thực hai người luẩn quẩn trong
một vòng tròn, cuối cùng vẫn trở về chỗ cũ, bởi vòng tròn vừa đi khá xa,
nên khi trở về chỗ cũ lại cảm thấy gần nhau hơn, là một cảm giác sai.

Cảm giác sai cũng có cái hay của nó, ấy là được nâng lên tầng hư không.
Mà trên tầng hư không này có thể đặt lên tầng thực, tuy phải lùi lại, song
bởi có tầng thực nên cũng không lùi đến cùng, nhưng là hai hoặc ba tầng
nhập một, có nghĩa là tiến hai bước lùi một bước. Điều này cũng giống như
nhảy điệu valse, tiến tiến lùi lùi, lùi lùi tiến tiến, vẫn có thể đi từ bên này
sàn nhảy đến bên kia sàn nhảy, cho dù trở về, vẫn có những sai sót nào đó.
Nhảy xong một điệu trong lòng thể nào cũng khoan khoái và thoả mãn.
Chơi trò ú tim với Minh Tốn, Kỳ Dao có những cảm giác sai, có lúc cố ý để
sai, sai cứ để cho sai. Kỳ Dao biết là sai nhưng vẫn cứ làm sai, khiến Minh
Tốn không còn cách nào khác. Có lúc, Kỳ Dao gọi mình với Minh Tốn là
chúng mình, gọi bà Nghiêm và Xasa là họ, gọi thế tuy có phần lộn xộn
nhưng thật ý nghĩa, trái tim Minh Tốn bồi hồi xúc động, không hiểu tốt xấu
ra sao. Có lần, Minh Tốn hỏi Kỳ Dao:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.