TRƯỜNG HẬN CA - Trang 243

Từ đấy, hai người không nghĩ đến tương lai, tương lai mờ mịt làm sao có
thể gậm nhấm được những gì trước mắt, thực tại càng thực chất, trống rỗng
càng trống rỗng. Bởi không có tương lai nên hai người càng quý hiện tại,
mỗi phút tách ra làm tám cánh, ngày ngắn đêm dài, vật đổi sao dời. Dài có
cái hay của dài, ngắn có cái hay của ngắn. Dài tuy tận tình tận hứng, nhưng
khó tránh khỏi phung phí; ngắn lại thôi thúc, nhưng có thể bỏ thô lấy tinh,
lấy ít thắng nhiều. Họ cũng không nghĩ đến chuyện thành vợ chồng, danh
phận vợ chồng là vì người khác, còn hai người chỉ vì mình. Họ yêu chính
mình, oán giận chính mình, người khác không được can thiệp. Là thế giới
thực sự của hai người, bé nhỏ đấy, đơn côi đấy, nhưng tự do. Yêu tự do, oán
giận tự do, người khác không thể sai khiến nổi. Lớn có cái hay của lớn, bé
có cái hay của bé. Cố nhiên lớn vẫn xoay chuyển được, nhưng khó tránh
khỏi có những sự việc và suy nghĩ khác lẫn vào, tạo nên hiện tượng giả,
không thuần khiết và chân thực như bé.

Hai người ngồi bên bàn, nhìn ngọn lửa xanh của đèn cồn, trong yên tĩnh có
cả niềm vui và ưu phiền. Có người bế con đến tiêm, đứa bé ngồi vào lòng
Kỳ Dao, người lớn giữ tay giữ chân nó, Minh Tốn giơ ra một thứ đồ chơi,
làm bộ cười để dỗ đứa bé đang khóc. Buồn cười nhưng không thể yên tâm
nổi, tình yêu ấm áp phảng phất mọi nơi mọi chốn, thu nhặt những thứ mọi
người bỏ đi. Có lúc hai người cùng nhặt rau mã lan, ngắt từng ngọn từng
ngọn nhỏ, tưởng như không bao giờ ngắt hết. Họ để lá già một bên, lá non
một bên. Những việc vụn vặt cũng gợi nỗi bận tâm, là những ấm áp yêu
thương nhỏ bé, không to tát, nhưng không lẫn lộn giả dối, họ là những
người coi trọng những việc hữu ích, nhưng vì tình cảm và ích lợi phải quay
lưng lại với nhau nên đành tranh thủ thời cơ nhàn rỗi để ôn tập bài học tình
yêu. Từng ngày từng ngày qua đi, không biết tương lai bao giờ mới đến,
tưởng như gần một bước lại xa thêm một bước, vĩnh viễn không tới. Bởi
thời gian ấy quá dài, quá dài, không tận cùng. Nếu không xảy ra sự việc
dưới đây thì hai người vẫn sống như thế, vẫn đẩy, đẩy lùi tương lai, đẩy cho
đến cõi âm u mắt không thấy, lòng không phiền muộn. Sự việc sau đây, thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.