TRƯỜNG HẬN CA - Trang 394

này Cô-lo mới nhận ra rằng mình không công bằng, anh ta nghĩ bụng: Hoa
hậu Thượng Hải, chuyện đã bốn chục năm nay rồi! Anh ta nhìn lại nàng,
trước mắt như không thật, nhìn không đúng chỗ, trong giây lát bàng hoàng,
anh như thấy lại bóng dáng của hơn ba mươi mươi năm trước. Thế rồi, bóng
dáng ấy mờ dần, đột hiện, có thêm những chi tiết. Nhưng những chi tiết ấy
không thật, hiện lên trước mắt, nhói lòng. Anh ta thấy rõ một sự thật tàn
bạo, đó là sức tàn phá của thời gian. Ở cái tuổi hai mươi sáu của anh ta lẽ ra
không nên biết thời gian nông sâu, thời gian chưa dạy anh về đạo lý, bởi thế
anh mới dám hoài cổ, mới dám nói thời gian là tốt! Thời gian trong nhạc
Jazz đúng là tốt, nó nhào nặn sự vật trở nên rắn chắc và trơn nhẵn, mài
phẳng bề mặt sự vật, hiện lên những đường gân li ti, mang ý nghĩa lửa thử
vàng. Nhưng hôm nay anh ta thấy không phải là sự vật trong nhạc Jazz cũ,
mà là một con người, anh không biết nên nói thế nào. Sự vật có phần buồn
thảm, anh ta thấy mình chạm đến nhân lõi thời gian cũ mà trước đây vẫn
lướt qua vỏ bọc thời gian. Cô-lo không bỏ đi, như có gì đó níu chân anh lại.
Tay anh nâng ly rượu, đứng tựa cửa, mắt nhìn vào máy thu hình. Kỳ Dao đi
vào phòng vệ sinh. Khi đi qua chỗ anh ta đứng, anh mỉm cười. Kỳ Dao lập
tức nhận lấy cái cười ấy và lộ vẻ cảm động, nở nụ cười đáp lại. Chờ đến lúc
Kỳ Dao quay vào, anh ta hỏi, có cần lấy nước uống không? Nàng chỉ vào
góc phòng, nói ở đó đã có ly trà rồi, không cần. Anh ta lại mời Kỳ Dao
khiêu vũ, nàng chần chừ giây lát rồi cùng khiêu vũ với anh.

Trong phòng đang mở một điệu nhạc Disco, chân họ bước theo nhịp ba, tiết
tấu chậm hẳn lại. Mọi người đang quay cuồng, duy chỉ có họ bất động, tựa
ốc đảo giữa muôn trùng sóng. Kỳ Dao xin lỗi, bảo anh cùng nhảy Disco,
đừng uể oải như thế nữa. Anh ta lại bảo mình thích thế. Bàn tay anh ta để ở
cạnh sườn Kỳ Dao cảm thấy những rung động diệu kỳ của cơ thể nàng,
những rung động lấy bất biến ứng vạn biến, trong bất cứ tiết tấu nào cũng
có thế nhận biết những rung động vượt qua thời gian kia. Anh ta rất xúc
động, lặng lẽ, chợt nghe nàng khen anh nhảy đẹp, nhảy đúng phong cách la-
tinh cổ điển. Lại có người mời Kỳ Dao nhảy. Những bước nhảy của họ ung
dung, có lúc ánh mắt gặp nhau, cười hiểu ý nhau, thoáng chút vui mừng
tình cờ. Đêm Quốc khánh, trên sân thượng toà nhà đó có bắn pháo hoa, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.