TRƯỜNG HẬN CA - Trang 398

không lừa dối được anh. Dường như anh có thể hít thở được bầu không khí
phảng phất nước hoa Giấc mơ Paris và hương thơm của hoa bạch lan. Nước
hoa Giấc mơ Paris là thứ cao sang, hương hoa bạch lan là sự bình dị đời
thường, một mùi thơm thông thường, cũng là một thứ lãng mạn, phải vun
trồng chăm sóc tỷ mẩn mới có được. Nước hoa Giấc mơ Paris là ý tưởng
siêu phàm thoát tục, nhưng chân vẫn đạp đất. Đó là sự lãng mạn khói lửa
nhân gian, bởi thế có thể chà đi xát lại, bóc vỏ rồi vẫn còn lại nhân lõi.

Anh ta nói với Kỳ Dao:

- Đến nhà chị thật sự có cảm giác đi ngược dòng thời gian.

Kỳ Dao cười nhạo:

- Cậu thì có được bao nhiêu thời gian để đi ngược? Hay là ngược về trong
bụng mẹ?

- Không, ngược về kiếp trước.

Nghe anh ta đưa thuyết luân hồi ra, Kỳ Dao vội xua tay, cười:

- Biết kiếp trước của cậu đẹp rồi, là một vị công chức giàu sang, có vợ hiền
chứ gì!

Anh ta cười, cười xong rồi nói:

- E rằng kiếp trước em đã thấy chị, một nữ sinh trung học, mặc áo dài, tay
xách cặp sách hoa có viền lá sen...

Kỳ Dao tiếp lời:

- Thế là cậu đi theo, buông lời tán tỉnh: “Tiểu thư ơi, có đi xem phim không,
phim do Vivien Leigh[1] sắm vai chính đấy”, chứ gì!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.