TRƯỜNG HẬN CA - Trang 422

nghe rõ tiếng ra quân lách cách và tiếng gọi “một quân”, “hai quân”, có thể
thấy đó là người nhà với nhau, là anh em nhưng vẫn tính toán được thua.
Hai vợ chồng nhà bên đang cãi nhau, điều qua tiếng lại đều là những lời
khó nghe, tối nay, đêm nay chẳng lành được, cứ như cò cưa không dứt. Nhà
số mười tám là hiệu thợ may của một người về hưu đang bận công việc, bà
vợ ngồi thùa khuyết, máy thu hình mở ngay trước mặt, nhưng không ai có
thì giờ xem. Phải, tuy mỗi nhà một việc, nhưng chỉ một tấm lòng, đó là vô
tuyến truyền hình. Dù là đánh bài, uống rượu, cãi nhau, học bài, xem hoặc
không xem, nghe hoặc không nghe, máy thu hình đều mở, các chương trình
không khác nhau mấy, phần lớn là những phim truyền hình nhiều tập có đầu
không đuôi, là thống lĩnh của buổi tối. Cửa sổ nhà Kỳ Dao kia rồi, nơi ấy
vốn dĩ tĩnh lặng, không ngờ trong nhà toàn là người, người ngồi trên sofa,
trên ghế, thậm chí ngồi cả lên sàn nhà, người ngồi, người tựa lưng, có người
đứng, mùi cà-phê ngào ngạt. Ở đây đang có hội vui, ồn ào biết bao!

Nhà Kỳ Dao bây giờ là nơi tụ tập, hơn nữa phần lớn là bọn trẻ, đẹp, rất
thoải mái, nhạy cảm, mốt, trông ai cũng phấn khởi. Họ vào hẻm Bình An
tựa như đàn phượng hoàng từ tổ bay ra. Ai cũng phải nhìn theo họ khuất
bóng phía sau cửa nhà Kỳ Dao, nghĩ nàng thật tuyệt vời, có thể chiêu tập
được tinh hoa của Thượng Hải. Mọi người quên cả tuổi tác của nàng, giống
như họ quên mất tuổi của hẻm Bình An. Mọi người cũng quên cả con gái
của Kỳ Dao, cứ nghĩ nàng như người phụ nữ chưa hề sinh con. Nếu ví với
cây vạn niên thanh thì nàng là cây vạn niên thanh, không ngày không tháng,
không tuổi tác. Bây giờ lại có nhiều bạn trẻ chững chạc, tự nhiên, ra vào
nhà Kỳ Dao như ra vào nhà mình, thực sự trở thành một vườn thanh xuân.
Có những lúc ngay cả nàng cũng nghi ngờ, thời gian ngừng trôi, vẫn là bốn
mươi năm trước. Những lúc đó đầu óc quả là mụ mẫm, chỉ biết phấn khởi,
không truy tìm sự thật. Thật ra, những vị khách đến nhà Kỳ Dao đều là
những người chung quanh ta, sáng chiều đều gặp nhau, có điều không quan
hệ với họ. Ví dụ, đến phố 16, có thể nhận ra một vài người trong số những
người mua cua; nếu đến một chợ nhỏ nào đó, sẽ phát hiện khuôn mặt quen
quen; có kẻ “phe” vé trước rạp chiếu phim, mua tranh bán cướp cổ phiếu ở
sở giao dịch chứng khoán... Ba trăm sáu mươi nghề, nghề nào họ cũng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.