TRƯỜNG HẬN CA - Trang 424

Ba người cùng ngơ ngác, ngừng một lát, Vĩnh Hồng nói:

- Cô cũng không biết cô nữa là!

- Cô thì còn tương lai nào nữa, hiện tại là tương lai rồi!

Mọi người cùng nói Kỳ Dao quá khiêm tốn. Nàng cười:

- Ba cô cậu hôm nay thế này, khó mà nói ngày mai ra sao!

Ba người nhìn nhau, bỗng ngập ngừng, nhất là Cô-lo, Kỳ Dao cố ghép anh
ta vào với cặp kia và trở thành người thứ ba, không hiểu Kỳ Dao đang quẫy
nước để bắt con cá nào. Anh ta mơ hồ cho là Kỳ Dao đang nói cho mình
nghe, có ý thăm dò và thử nghiệm, cảm thấy không tự nhiên, nên lái câu
chuyện sang một hướng khác. Nàng không để cho câu chuyện sang một
hướng khác, tiếp tục nói về sự bất định của số phận, mỗi lúc một khác, núi
không chuyển, nước chuyển, nước không chuyển, người chuyển. Đôi kia
nghe say sưa, trong lòng chẳng hay biết gì, Cô-lo thì không muốn nghe, anh
ta cười lạnh lùng:

- Ý chị muốn nói, cặp này sẽ tan vỡ, em với Vĩnh Hồng sẽ đẹp đôi chứ gì!

Nghe anh ta khiêu khích, mọi người cùng cười. Kỳ Dao không giải thích
vội, chỉ nói không phải ý đó. Cô-lo lại nói:

- Theo chị, ba người này thì nên ghép với nhau thế nào?

Kỳ Dao không nói, chỉ cười. Chân sếu mặt đỏ lên, cười, bực mình, anh ta
không bực Kỳ Dao, chỉ bực với Cô-lo, cảm thấy anh ta đang nẫng tay trên
của mình. Vĩnh Hồng mắng Cô-lo “thần kinh”, trong lòng lại rung động nhẹ
nhàng. Kỳ Dao vừa cười vừa quay sang gật đầu với Cô-lo, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.