TRƯỜNG HẬN CA - Trang 425

- Cậu mạnh mồm lắm, chị thua rồi!

Sau buổi tối ăn lẩu mấy hôm, Cô-lo lại đến nhà Kỳ Dao, anh ta đi thẳng lên
gác, thấy cửa vẫn mở, Kỳ Dao ngồi một mình ở sofa, đầu gối đắp cái chăn
len, tay đan áo. Anh ta gõ cửa vài tiếng rồi vào. Kỳ Dao không nhìn, cứ như
không có anh ta. Cô-lo biết Kỳ Dao đang giận, nhưng vẫn mặc, anh ta đi đi
lại lại trong nhà. Hôm nay anh mặc đồ Tôn Trung Sơn, khăn lụa trắng hờ
hững quấn cổ, hai tay cho vào túi quần, giống như một thanh niên thời Ngũ
Tứ

(17)

. Anh ta đi một lúc, mắt nhìn xuống chân, bước tới bước lui trong ô

nắng trên sàn nhà, nghĩ một mùa đông nữa lại tới. Chợt phía sau lưng có
tiếng Kỳ Dao, giọng lạnh lùng, bảo anh đừng đi lại như thế, ồn lắm. Cô-lo
kéo ghế ngồi, nhìn con chim sẻ đang ăn mồi trên bệ cửa sổ, bị khung cửa
che, chỉ thấy nửa cái đầu. Lát sau Kỳ Dao mới nói, hôm nay người không
được khoẻ, không định nấu cơm, nên không có gì cho anh ta ăn. Cô-lo cười,
nói:

- Chị nghĩ em đến ăn cơm hay sao?

Lúc này nàng mới ngước mắt lên, nói:

- Thế cậu đến làm gì?

Cô-lo hỏi lại:

- Chị bảo, em đến làm gì?

Kỳ Dao nhìn xuống, tiếp tục đan, mặc anh ta. Cô-lo hơi bực mình, ngồi
buồn, tay vẫn cho vào túi quần, vẻ bực bội, ấm ức vô cớ nhưng lại không
nói ra được, lùi về không xong. Ngồi một lát, Kỳ Dao đứng dậy, pha trà mời
anh, chỉ nói một tiếng:

- Cáu gì thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.