TRƯỜNG HẬN CA - Trang 430

- Có chứ! Rồi anh ta so sánh giá vàng chợ đen và giá vàng của ngân hàng,
tính toán thật nhanh, nói cho Kỳ Dao biết những ví dụ cụ thể. Nhưng Kỳ
Dao nói:

- Vàng cô cũng không có!

Chân sếu nói thêm:

- Lợi lắm cô ạ!

Thế rồi anh ta nói sang chuyện khác. Cơm xong, đã hơn ba giờ chiều, Chân
sếu ra về. Nắng đẹp, nắng rực rỡ nhưng như sắp tắt, không còn làm được
việc gì lớn. Chân sếu bước đi chếnh choáng, mắt không mở ra nổi, anh ta
đứng giữa đường người xe qua lại như nước, nghĩ: bây giờ đi đâu nhỉ?

Buổi tối, Kỳ Dao ngồi ở sofa đan áo, nghe thấy những âm thanh ồn ồn trong
máy thu hình, người uể oải, nhắm mắt, không ngờ ngủ thiếp đi. Tỉnh lại,
thấy màn hình trắng, căn phòng đầy tiếng rào rào của sóng truyền hình.
Nàng mở mắt, cảm thấy căn phòng trống trải và rộng vô cùng, đèn cũng
sáng hơn bình thường khiến cả căn phòng chói chang. Kỳ Dao cố gắng dậy
tắt máy thu hình, rồi tắt đèn lên giường, đèn vừa tắt, ánh trăng chiếu ngay
vào trước giường. Nàng tỉnh táo hẳn lại, không còn buồn ngủ nữa, nhìn
bóng hoa trên rèm cửa sổ được ánh trăng chiếu vào, nghĩ hôm nay là ngày
mấy mà có trăng? Lại nghĩ, lẽ ra vừa rồi không nên ngủ, để đến bây giờ mất
ngủ, đêm nay sẽ thế nào đây? Một mình tỉnh giấc trong đêm khuya sẽ phải
nghĩ ngợi nhiều chuyện. Kỳ lạ là, nhiều chuyện hệ trọng thì không nghĩ, chỉ
nghĩ đến những đêm không có gì hệ trọng. Chuyện nhiều năm trước, đêm
ấy có hai người nhà quê cáng một người ốm đến tìm bác sĩ, gõ nhầm cửa.
Tiếng gõ cửa trong đêm khuya thanh vắng như ở ngay bên tai, không rõ báo
tin lành hay tin dữ đây. Lúc này, tai nàng thật thính, có thể nghe thấy mọi
động tĩnh trong con hẻm hun hút, không có tiếng gõ cửa, hẻm thật yên tĩnh,
rõ cả tiếng chân mèo nhảy từ tường cao xuống. Nàng gom lại và phân biệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.