TRƯỜNG HẬN CA - Trang 433

dừng lại bên khung cửa sổ, sương khói trong nắng mai tỏ ra mệt mỏi và
buồn rầu, ngày chưa bắt đầu mà đã đến tận cùng.

- Mấy giờ phải lên lớp?

Kỳ Dao lại hỏi. Anh trả lời đang nghỉ đông, không phải lên lớp nữa. Nàng
suy nghĩ giây lát, phải rồi, sắp đến Tết, nhưng chưa chuẩn bị gì, liền hỏi:

- Tết năm nay thế nào?

- Như mọi năm, anh ta trả lời.

- Mọi năm ăn Tết thế nào, đâu biết!

Anh ta nghe ra, có ý dỗi, không trả lời. Kỳ Dao làm lành, cười, nói:

- Mồng hai mời Vĩnh Hồng đến ăn cơm, được không nào?

Anh ta trả lời được, hai người không nói gì thêm, chỉ hút hết điếu thuốc này
đến điếu khác. Nắng làm tấm rèm cửa sổ rực lên, căn phòng sáng choang,
chuyển động trong ánh nắng dày đặc. Đến tận trưa hai người mới dậy, nấu
mỳ. Kỳ Dao bảo anh quét dọn nhà cửa, phơi chăn đệm, ngâm khăn trải
giường, quét bụi trên tủ... hai người làm rất hào hứng. Mọi u ám của một
buổi sáng được dọn sạch, tâm tình trong sáng. Quét dọn xong, trong khi Kỳ
Dao giặt khăn trải giường bảo anh đi tắm, tiện thể mua sẵn ít lạp xường để
ăn Tết. Anh ta tắm táp sạch sẽ, mua đồ về nhà Kỳ Dao thì đã lên đèn. Tuy
tối, nhưng vẫn thấy rõ căn phòng gọn gàng, không khí mới mẻ, thức ăn đã
bày sẵn lên bàn, Kỳ Dao vừa xem truyền hình, vừa đan áo, thấy anh về, liền
nói:

- Ăn cơm thôi nhé!

Tối ấy, một buổi tối yên tĩnh hiếm có, anh ta nghĩ: đời người cầu mong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.