TRƯỜNG HẬN CA - Trang 44

- Ý mình là đừng để mất lòng anh ấy, anh ấy là họ hàng của cậu cơ mà.

Lúc này Bội Trân mới hiểu Kỳ Dao muốn đi nhưng không nói, cô thấy bạn
không những không giả vờ mà thật lòng, nghĩ bụng mình là người lớn
nhưng lại như trẻ con! Lúc này tình cảm của Bội Trân đối với Kỳ Dao như
mẹ đối với con, bao dung tất cả.

Từ đấy, xưởng phim là nơi hai người thường lui tới, biết nhiều kỹ xảo điện
ảnh, biết rằng quay một bộ phim không phải cứ tuần tự theo tình tiết, mà
quay từng cảnh từng cảnh một, cuối cùng mới dựng lại. Hiện trường dù có
lộn xộn đến đâu đi nữa nhưng khi bấm máy thì vẫn rất đẹp, đâu vào đấy.
Các cô cũng đã một đôi lần được gặp những ngôi sao điện ảnh tầm cỡ, họ
đứng trước ống kính thì cũng như những đạo cụ, chẳng có gì hơn. Trong
điện ảnh có thể thay đổi tùy ý, người chết sống lại trong nháy mắt. Các cô
vào tận hậu trường phim ảnh nắm bắt mọi bí mật, bởi thế trong lòng cũng
có những thay đổi. Những thu lượm ở xưởng phim không bình thường, nó
mang ý nghĩa đời người. Nhất là ở độ tuổi các cô chưa phân biệt được thật
giả, chân chính hay ngụy tạo, nhất là trong thời đại điện ảnh trở thành bộ
phận của cuộc sống mỗi người.


7. Bấm máy

Vương Kỳ Dao biết, bấm máy là giây phút quan trọng nhất trong quay
phim, trước đó chỉ là công việc chuẩn bị, còn sau đó? Sẽ kết thúc vĩnh viễn.
Cô nghe tiếng hô “bấm máy” với ý nghĩa khác, cơ hồ như được tiếp cận với
đỉnh cao nhất. Có lúc ông đạo diễn kia cho hai cô nhìn vào ống kính, trong
ống kính mọi cảnh đều rất đẹp, những gì lộn xộn, bừa bãi đều được gạn lọc
loại bỏ, những gì mờ nhạt đều nổi rõ. Thế giới trong ống kính là một thế
giới khác đã được sửa sang và sáng tạo, đậm chất tinh hoa. Nhà đạo diễn
kia đã trở thành người quen, gặp ông ta hai cô không còn đỏ mặt nữa. Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.