TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 166

Mở mắt ra, tôi ngó nhìn xung quanh, bất giác mừng thầm. Quả đúng

như dự liệu, cây trâm phỉ thúy đỏ trổ hoa kia chính là nguyên nhân khiến
tôi nằm mơ thấy Tần Mộc Viễn.

Tôi ngó quanh bốn phía, muốn tìm kiếm Tần Mộc Viễn. Lần trước vẫn

là một tòa phủ đệ xanh tươi ngút ngát nhưng lần này lại biến thành chốn núi
rừng ngợp giữa băng tuyết tinh khôi, khắp nơi đều bị màu trắng bao trùm.
Chỉ thấy vô số cành cây đã trĩu nặng vì tuyết, một cơn gió thổi tới, tức thì
tuyết rơi lả tả.

Nhưng tôi không hề cảm thấy lạnh chút nào.

Tôi giống hệt như một con nhặng không đầu chạy đi khắp nơi giữa núi

rừng, đột nhiên nhìn thấy trên nền tuyết trắng có dấu vó ngựa, sau một
thoáng trầm ngâm liền lần đi theo đó. Chừng một tuần hương sau, trước
mắt tôi xuất hiện hai gian nhà được chia tách bằng hàng rào, trước cửa mỗi
gian nhà đều có trồng một gốc đào, bên dưới mỗi gốc đào đều có một ngôi
mộ.

Tôi ngó nhìn thử, thấy trên bia mộ có viết sáu chữ: Mộ của ái thê Tạ

Uyển.

Đi lại gần thêm chút nữa, tôi nhìn thấy phía dưới còn có mấy chữ khác

nhau: Phu quân Thẩm Yến khắc.

Tôi lại đi tới gần ngôi mộ còn lại, thấy phía trên bia mộ cũng có khắc

sáu chữ “Mộ của ái thê Tạ Uyển”, song phía dưới thì lại đề là: Phu quân
Tần Mộc Viễn khắc.

Tình cảnh này… thực sự là có chút quái dị…

Tranh nhau lúc người ta còn sống thì thôi cũng đành, nhưng sau khi

người ta chết còn lập ra hai ngôi mộ nữa, tôi thật không còn gì để nói nữa
rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.