TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 175

Khi chỉ còn cách giờ Thân một canh giờ tôi mới đặt sách xuống, sau

đó nói: “Hiếm có hôm nào trời cao trong xanh thế này, nằm ở đây thực là
ngột ngạt quá.” Tôi nói với Lê Tâm: “Đi lấy một chiếc áo choàng tới đây,
bổn Quận chúa phải ra ngoài đi lại một chút. Sư Phụ chắc sẽ về trong mấy
ngày này thôi, có lẽ ra ngoài còn có thể gặp được sư phụ ấy chứ.”

Lê Tâm lấy áo choàng tới khoác lên người cho tôi. Tôi nói: “Hai

người không cần đi theo ta, ta chỉ ra ngoài đi lại một chút thôi, có A Phù ở
bên là sẽ không xảy ra vấn đề gì cả.”

Đào Chi và Lê Tâm cùng thưa “vâng” một tiếng.

Sau khi rời khỏi vương phủ, tôi ngồi kiệu tiến thẳng đến Nhất Phẩm

lâu. Có vết xe đổ của lần trước, lần này tôi đặt phòng nhất phẩm ngay từ
sớm, sau khi tới Nhất Phẩm lâu liền đi vào bằng cửa ngách.

Chưởng quỹ bước tới ân cần tiếp đón tôi. Tôi làm bộ nghiêm túc dặn

dò: “Chớ có làm ầm lên, tuyệt đối không thể để người nào biết là bổn Quận
chúa đang ở đây. Nhớ lấy, bất kỳ người nào cũng vậy.”

Chưởng quỹ vội vàng đáp “dạ”.

Tôi lại dọa thêm: “Chuyện này có liên quan tới tính mạng mấy người,

nếu ông tiết lộ ra ngoài, Nhất Phẩm lâu này của ông sẽ lập tức bị san thành
bình địa đấy.”

Chưởng quỹ bất giác hơi biến sắc.

Thấy đã đạt được hiệu quả, tôi bèn ung dung ngồi xuống uống trà,

ngắm cảnh thu trên sông. Khi sắp tới giờ Thân một khắc, có người tới gõ
cửa phòng, tôi ra hiệu cho A Phù thay đổi giọng nói cất tiếng đáp lại: “Vào
đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.