TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 178

Tôi cau mày nói: “Chuyện này ngươi không thể trách ta được. Nếu

ngươi muốn đi gặp mẹ mình lần cuối, vậy thì hoàn toàn có thể đi xin phép
Lý tổng quản cơ mà. Khi đó ta không hề biết trong nhà ngươi đã xảy ra
chuyện như vậy.”

Đào Chi cười thê lương nói: “Lý tổng quản nói là Quận chúa thích ăn

bánh điểm tâm mà ta làm, cho nên ta không thể đi được.” Rồi thị chợt đổi
giọng, nói tiếp: “Ta rất bất bình! Rõ ràng chúng ta tuổi tác tương đương,
dựa vào đâu mà cô vừa mới không vui thì liền có một đống người dỗ dành
cô, còn ta thì ngay cả gặp mẹ mình lần cuối cũng không thể chứ?”

“Cho nên ngươi mới phản bội ta?”

Đào Chi không trả lời, chỉ cắn chặt môi dưới.

Tôi thở dài hỏi: “Có phải Thái tử đã đáp ứng với ngươi rằng sau khi

việc thành sẽ để ngươi làm trắc phi không?”

Thân thể Đào Chi lập tức trở nên cứng đờ.

Tôi đoán chừng phàn đoán của mình mười phần thì đúng tới tám, chín,

vì vừa rồi nghe Đào Chi nói như vậy thì hiển nhiên là thị bất mãn với xuất
thân của mình, do đó muốn thay đổi hiện trạng, mà để được như thế thì chỉ
có một cách là tìm lấy một phu quân tốt thôi. Có điều, đâu phải ai cũng làm
được trắc phi, vả lại, Tư Mã Cẩn Du sao có thể dễ dàng đáp ứng để cho thị
làm trắc phi như thế chứ?

“Ngươi có biết tại sao ta lại hẹn gặp ngươi ở đây không? Hôm qua khi

gặp người của Thái tử, lẽ nào ngươi không cảm thấy kỳ lạ về việc bọn họ
chọn nơi gặp mặt là Nhất Phẩm lâu? Khắp thành Kiến Trung này có ai mà
không biết Nhất Phẩm lâu là nơi Bình Nguyệt Quận chúa ta thích đến
nhất?” Hơi dừng một chút, tôi nói tiếp: “Nếu không bởi vì Thái tử cố ý để
ta biết, ta há có thể phát hiện ra chỗ sơ hở của ngươi nhanh như vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.