TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 186

khuyên can hay không thì chợt nghe “bốp” một tiếng, hiển nhiên là huynh
trưởng đã bị ăn tát.

“Ta sinh ngươi ra có ích gì chứ?” Đó là giọng nói đầy vẻ giận dữ của

cha.

“Con là do mẹ sinh ra.”

“Ngươi…”

Tôi nhủ thầm, chuyện cãi nhau giữa cha và huynh trưởng tôi chớ nên

can dự vào thì hơn. Lỡ như cha muốn dùng nghiên mực đập huynh trưởng,
rồi lại không cẩn thận đập vào tôi, vậy thì oan cho tôi quá. Tôi bỏ ngay suy
nghĩ khuyên can, liền ôm theo vò rượu rời khỏi tiểu viện của huynh trưởng.

Dù sao chuyện cha và huynh trưởng bất hòa cũng không phải chỉ mới

ngày một ngày hai, mà bọn họ có cãi nhau đến mấy thì cũng chẳng ích gì,
bởi xét cho cùng bản chất của vấn đề vẫn là ở tam Hoàng tử và Thái tử.
Một ngày tân hoàng còn chưa được lập, cha và huynh trưởng chắc sẽ còn
phải cãi nhau.

Ngay đến mẹ cũng không đến khuyên can, tôi là con gái lại càng

không cần tham gia vào chuyện này.

Có điều… hình như có gì đó không đúng lắm.

Tại sao cha lại xuất hiện trong phòng của huynh trưởng vào giờ này

nhỉ? Cha vốn đứng về phía tam Hoàng tử, còn huynh trưởng đứng ở bên
Thái tử, mà hai người lại đều là tâm phúc của hai vị kia, tuy là cha con
nhưng lập trường bất đồng, bọn họ nên tránh nhau mới đúng.

Tôi suy nghĩ mãi, nhưng dù có nghĩ nát óc cũng vẫn chẳng hiểu được

nguồn cơn, thế là đành bỏ cuộc không nghĩ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.