TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 188

Tôi đáp: “Là con, sư phụ.”

Thẩm Hành ngoảnh đầu lại. Nước trong thùng tắm rất trong, ánh mắt

tôi vô tình liếc thấy hai điểm màu đỏ trước ngực Thẩm Hành. Sư phụ cũng
giống như huynh trưởng, toàn thân huynh trưởng từ trên xuống dưới chẳng
có chỗ nào mà tôi chưa từng nhìn thấy, nghĩ thế, trái tim đang đập thình
thịch của tôi dần ổn định trở lại.

“A Thanh đâu rồi?”

A Thanh là gã người hầu trong tiểu viện này, tôi từng gặp mấy lần,

thấy gã hơi lơ ngơ, còn rất thích ngủ gật nữa. Tôi đáp: “Khi vào đây con
không nhìn thấy gã. Có lẽ gã đã đi ngủ mất rồi.”

Thẩm Hành không hề tỏ ra lúng túng, trên mặt cũng không lộ chút vẻ

dị thường nào, vô cùng quang minh chính đại. Y bình tĩnh cúi đầu nhìn vò
rượu hoa quả bên dưới chân tôi, cười hỏi: “Đến tìm sư phụ uống rượu sao?”

Tôi sợ Thẩm Hành không cho tôi uống, liền vội vàng nói: “Là rượu

hoa quả, không có chút mùi rượu nào đâu.”

Thẩm Hành nói: “A Uyển đợi một lát, ta mặc quần áo xong rồi sẽ ra

ngay.”

Tôi đáp “vâng” một tiếng nhưng vừa mới định rời đi thì chợt nghe

giữa không trung vang lên những tiếng động khe khẽ, kèm theo đó là một
tiếng “A Uyển” vẻ đầy nôn nóng của Thẩm Hành. Sau đó, từ nơi cổ tay
truyền tới một lực kéo rất mạnh, tôi bất giác cảm thẩy trời đất quay cuồng,
“ục ục ục ục”, nước bắt đầu chui vào trong mũi, trong miệng tôi.

“Ư…”

Tôi vốn không biết bơi, đành giãy giụa trong thùng tắm nhưng rất

nhanh sau đó đã được hô hấp trở lại, thế là liền vừa thở dốc vừa uể oải bám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.