TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 198

giờ toàn bộ vương phủ đều đã trở nên hỗn loạn, cho nên Quận chúa có thể
yên tâm, so sánh với chuyện của Thế tử gia, chuyện hoang đường mà Quận
chúa làm ra đêm qua không đáng kể gì đâu.”

Tôi ngạc nhiên vô cùng, vốn tưởng cha và huynh trưởng sẽ cải nhau

tới tận lúc tân hoàng đăng cơ, chẳng ngờ mới bây giờ mà huynh trưởng đã
ra ngoài tự lập môn hộ rồi.

Tôi hỏi: “Bây giờ mẹ ta đang ở đâu?”

Lê Tâm đáp: “Sau khi Vương gia ngất đi, Thẩm công tử đã qua thăm

khám rồi. Bây giờ có lẽ Vương phi đang ở bên cạnh Vương gia.”

Tôi chải chuốt qua loa một chút rồi vội vàng qua bên đó. Còn chưa

bước chân vào tiểu viện của cha mẹ, tôi đã gặp Thẩm Hành vừa từ trong đó
đi ra, liền hỏi: “Sư phụ, cha con sao rồi?”

Thẩm Hành đáp: “Không có gì đáng ngại, chỉ là khí giận công tâm mà

thôi, chờ sau khi khí giận tan đi là sẽ không còn vấn đề gì nữa.”

Tôi khẽ gật đầu, đang định đi vào thì Thẩm Hành chợt kéo tay tôi lại,

nói: “Vương gia và Vương phi cần được yên tĩnh.”

Tôi ngó thấy Thẩm Hành mặt mày bình thản, không hề có một tia

hoảng loạn, xem ra chuyện này không hề nghiêm trọng như trong tưởng
tượng của tôi. Tôi liền kéo Thẩm Hành tới một góc vắng vẻ, hỏi: “Sư phụ,
con cảm thấy chuyện này có vấn đề. Con rất hiểu huynh trưởng, dù huynh
ấy có giận cha con đến mấy thì cũng không bao giờ làm ra chuyện tự lập
môn hộ đâu.”

Thẩm Hành khẽ mỉm cười hỏi ngược lại: “Vậy A Uyển cảm thấy vấn

đề nằm ở chỗ nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.