TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 199

Nhìn thần sắc của Thẩm Hành, tôi lại càng cảm thấy phán đoán của

mình là đúng, bèn thử thăm dò: “Lẽ nào hai người bọn họ đang dùng khổ
nhục kế?”

Thẩm Hành gật đầu.

“Vương gia và Thế tử hiện đang là tâm phúc của hai vị Hoàng tử,

nhưng lại vì quan hệ cha con giữa bọn họ nên cả Thái tử và Tam Hoàng tử
đều có cố kỵ. Nếu Vương gia và Thế tử muốn hoàn toàn nhận được sự tin
tưởng của hai vị Hoàng tử, vậy thì đoạn tuyệt quan hệ chính là biện pháp
gọn ghẽ và dễ dàng nhất. Hoàng đế Thiên Long triều chẳng còn sống được
bao lâu nữa, phen khổ nhục kế này sẽ không phải kéo dài quá lâu đâu, A
Uyển cứ việc yên tâm.”

Tôi nói: “Sư phụ, người lợi hại quá.” Ngay cả việc Hoàng đế chẳng

còn sống được bao lâu mà cũng biết rõ ràng như vậy, quả đúng là cao nhân
có khác.

Thẩm Hành đưa tay tới xoa đầu tôi, tôi để mặc cho y xoa, sau thời

gian vừa rồi tôi đã quen với sự đụng chạm của Thẩm Hành rồi. Y mỉm cười
nói: “Có điều A Uyển phải nhớ lấy, đừng nên để lộ sơ hở trước mặt người
ngoài.”

“Con biết mà.” Bây giờ ở trước mặt người ngoài tôi cần giả bộ vô

cùng căm phẫn.

À phải rồi, hiện giờ huynh trưởng đã dọn ra ngoài tự lập môn hộ, tôi là

em gái, theo lý mà nói thì cần phải giận dữ chạy tới cãi nhau với huynh
trưởng một phen, sau đó thì khóc lóc chạy trở về vương phủ. Nghĩ thế, tôi
liền nói: “Sư phụ, bây giờ con phải ra ngoài một chuyến.”

Thẩm Hành nói: “Nhớ cẩn thận đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.