TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 200

TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM)

Đạm Anh

www.dtv-ebook.com

Chương 7-2: Khuyên giải (tiếp)

Tôi đang tính sau khi diễn kịch ở chỗ huynh trưởng xong thì sẽ nhân

tiện chạy sang bên Tư Mã Cẩn Du làm náo loạn phen nữa, như thế mới tỏ
được là Bình Nguyệt Quận chúa tôi đây không hiểu chuyện. Thừa dịp này
tôi sẽ trả lại cây trâm phỉ thúy đỏ trổ hoa kia cho Tư Mã Cẩn Du, sau đó nói
rõ với hắn rằng kiếp trước là kiếp trước, kiếp này là kiếp này, hắn là Tần
Mộc Viễn cũng được, là Tư Mã Cẩn Du cũng được, đều không có liên quan
gì tới Tiêu Uyển tôi.

Trù tính xong xuôi, tôi chạy xuống nhà bếp giành lấy công việc thái

hành, sau khi đã nước mắt giàn giụa thì bèn giả bộ tức giận mà chạy ra
ngoài vương phủ.

Lê Tâm không biết nội tình, thấy tôi như vậy thì vô cùng nôn nóng,

vội vàng chạy theo sau gọi to: “Quận chúa, Quận chúa!”

Tôi hỏi: “Phủ đệ của huynh trưởng nằm ở đâu?”

Lê Tâm vừa thở hồng hộc vừa nói: “Quận chúa đừng nôn nóng, đừng

nôn nóng, có chuyện gì thì cứ từ từ thương lượng, từ từ thương lượng mà.”

Tôi cau mày quát: “Mau nói đi!”

Lê Tâm liền chỉ về phía một con đường ở gần đó, thế là tôi lại tiếp tục

chạy, mãi đến khi nhìn thấy một tòa phủ đệ còn chưa kịp lắp hoành phi thì
mới dừng chân lại. Gã người hầu ngoài cửa dường như muốn ngăn tôi, tôi
liền cất giọng ngang ngược nói: “Mắt chó của ngươi bị mù rồi à, đến bổn
Quận chúa mà cũng dám ngăn cản ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.