TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 202

thực khó có thể mở lời. Tư Mã Cẩn Du lúc này nhìn vào tôi chằm chặp, ánh
mắt cứ như khóa chặt lấy tôi.

“Những người không liên quan mau lui hết cả đi.” Hắn nói.

Những người vốn nấp xung quanh định chờ xem náo nhiệt tức thì tản

hết, chỉ có mình huynh trưởng là ở lại. Tư Mã Cẩn Du rốt cuộc đã chịu dời
ánh mắt qua phía huynh trưởng một chút. “Văn Chi, ngươi cũng lui xuống
đi.”

Huynh trưởng đưa mắt liếc tôi vẻ âu lo, không hề làm theo lời hắn.

Tư Mã Cẩn Du thoáng lộ vẻ không vui. “Chẳng lẽ lại sợ ta ăn thịt

muội muội của ngươi hay sao?”

Tôi bất giác nhớ ra mình lúc này đang diễn vai một người muội muội

vừa trở mặt với huynh trưởng, liền khẽ cất tiếng hừ lạnh, lại lườm huynh
trưởng một cái, sau đó thì quay đầu qua một bên. Huynh trưởng khẽ thở dài
một tiếng, rồi tiếng bước chân liền dần dần rời đi xa.

Giữa khoảng không gian rộng lớn lúc này chỉ còn lại tôi và Tư Mã

Cẩn Du.

Tư Mã Cẩn Du không nói gì, cứ thế nhìn tôi chăm chú, muôn vàn lời

nói dường như đều ẩn trong ánh mắt, rõ ràng là chẳng khác gì Tần Mộc
Viễn trong mơ. Có điều, dung mạo của hai người họ dù sao cũng không
giống nhau, Tư Mã Cẩn Du của bây giờ vẫn có những điểm riêng biệt.

Tôi chỉ tay về phía tòa thủy tạ ở đằng xa. “Thái tử điện hạ, chúng ta

qua bên kia nói chuyện nhé?”

Tư Mã Cẩn Du nhíu chặt đôi mày. “A Uyển, gọi ta là Cẩn Du đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.